Tự nhiên
Tự nhiên lại chẳng muốn ngủ. Tự nhiên 3h sáng còn lượn lờ trên mạng như một con điên. Hôm nay sinh nhật bạn mình, tự nhiên lại uống nhiều trà đặc quá, ngốc thật. Tự nhiên lại nghe nhạc hết bài này đến bài khác, nghe đến mười mấy lần một bài vẫn cứ muốn nghe. Tự nhiên lại hâm đơ, nửa đêm còn ngồi hát vớ vẩn. Tự nhiên có cảm giác rời nhạc ra là chết mất.
Tự nhiên thèm một người nào đó ở bên cạnh, mà không hình dung được là cần người nào, vì chẳng thấy người nào để mình cần cả. Tự nhiên lại thèm nhớ một ai đó, mà chẳng thấy nhớ người nào cả. Tự nhiên lại buồn mấy hôm nay, hết đứng lại ngồi, lại nghĩ quẩn, tự nhiên lại như bị thiếu gì đấy... 
Tình hình này chắc không ổn. Tự nhiên lại không ổn.
Tự nhiên lại không bình thường.
Bản tình cuối Sáng tác: Ngô Thụy Miên - Thể hiện: Thùy Dương |
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta đã yêu và ta đã mơ,
mơ trăng sao đưa đến bên người.
Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào
một lần gặp gỡ nhưng tình đã xa xưa.
Mây có bay và em có hay
ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đã say hồn ta ngất ngây
men yêu thương đã thấm cuộc đời.
Một lần nào đó bước bên em âm thầm
một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.
Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Mưa đã rơi và nắng đã phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥