Một nén tâm hương





Sáng nay nhận được tin anh mất,
dù đã chuẩn bị tinh thần mà vẫn choáng.

Cuộc đời sao ngắn ngủi quá. Anh đi để lại bao nhiêu dự định, gia đình, vợ hiền con thơ, bạn bè, tài năng đang thăng hoa độ chín... Cuộc đời anh cứ như vẫn còn đó, chờ anh sống lại.

Nụ cười anh như vẫn còn đây, giọng nói hiền lành bộc trực như vẫn còn đó, những trang viết, và cả kế hoạch cho màn trình diễn DDVN sắp đến...

Cuộc đời thật ngắn ngủi, sống có bao nhiêu lâu đâu, vậy mà người ta vẫn giành giật, bon chen, đối xử thô bạo với nhau. Sao không cho nhau yêu thương nhiều hơn, sao không bù đắp cho nhau nhiều hơn...


Anh ơi, an nghỉ vĩnh hằng,
bình yên mãi mãi rồi anh nhé.



1.7.09

Em gần như ngất đi.

Nhìn anh nằm đó, em không thể tin được rằng anh đã ra đi.

Anh ơi, những đau đớn thân xác mà anh đã trải qua, hay những đau khổ mà chúng ta đang chịu đựng hôm nay có thấm tháp gì so với những tháng ngày đã bỏ ta đi, nghĩa là ta không còn sống nữa. Không còn sống để được yêu thương, được nhìn thấy người mình yêu thương, được làm những điều tốt đẹp cho người mình đã yêu thương...

Thế giới này không cần thêm những đứa trẻ không cha

Thế giới này không cần thêm những đứa trẻ mồ côi

Thế giới này không cần thêm những đứa trẻ có cha mà như không có

Thế giới này cần thêm những người đàn ông có trách nhiệm có tình yêu và lòng bao dung

Thế giới này cần thêm nhiều tình yêu

Thế giới này cần thêm nhiều người được sống trong yêu thương

Thế giới này cần thêm nhiều người biết yêu thương người khác

Thế giới này cần thêm nhiều tình yêu


4.7.09

Sáng sớm nay em tiễn anh đi, em lái xe lặng lẽ theo đoàn người, nước mắt tuôn rơi suốt đoạn đường về nghĩa trang Bình Dương mà không thể nào kìm được, dù em không muốn khóc.

Trời hôm nay rất đẹp phải không anh.

Nhìn di ảnh của anh, vẫn thấy thấp thoáng nụ cười...

Anh như muốn nói với mọi người, dù thế nào cũng vững vàng mà sống, sống cho cả phần anh nữa... Anh ơi yên nghỉ nhé, anh vẫn sống mãi trong lòng em.



Comments