Mùa xuân nói với em điều gì...


 




Cho dù bận rộn, cho dù lòng dạ ngổn ngang, cho dù đi ngược về xuôi lo toan trăm thứ, cũng không trốn khỏi cái nôn nao háo hức trước mùa xuân.


Buổi sáng chạy bộ trong công viên, nhìn những chồi non và lá xanh mướt, những cây lá đâm chồi nẩy lộc xốn xang trong nắng bình minh sớm, hỏi lòng ai không khỏi trào dâng những cảm xúc khó tả trước mùa... Tình yêu.


Lái xe ngang mấy nhà vườn, cũng muốn chạy chầm chậm ngắm hoa và cây cảnh. Xôn xao người mua kẻ bán, xôn xao cả trong lòng người. Xuân. Bâng khuâng...


...


Hôm nay anh bay. Khoảng cách. Cả cái khoảng cách tâm hồn mà người cố giữ cho xa, cho khỏi mắc nợ ân tình, cho khỏi nhìn lại mà nặng lòng, mà đau nhói nơi ngực trái. Em về sớm, lái xe quẩn quanh Sài Gòn, ngồi một góc vỉa hè, tìm một làn khói, thấy nỗi buồn dâng ứ lên, nghẹn đắng. Khoảng cách. Khoảng cách không gian chẳng là gì. Chỉ có khoảng cách trong lòng người mới là đáng sợ.


Lại một mùa xuân... Rồi sẽ qua đi. Rồi sẽ cũ. Những tháng ngày rơi và sẽ khô đi như xác hoa...

Ta nâng niu chút tình này...
Ta cố giữ chút lòng này...
cho mỗi mùa xuân đi qua cuộc đời không là vô nghĩa.


 Muốn nói yêu anh thật nhiều.





Comments