Một chốn bình yên
Thỉnh thoảng mình nhớ ngôi nhà cũ, nơi đó mình có một khu vườn nhỏ trên sân thượng - tầng 3, nơi mình đã dành rất nhiều thời gian trồng rất nhiều loại cây, hoa cỏ. Đã có một quãng đời mình ở đó. Đã có. Vậy mà mình đã ra đi không ngày trở lại, bỏ ngôi nhà mình đã bỏ hơn nửa năm trời với nhiều tâm huyết dành cho nó, từ thiết kế đến thi công, một tay mình lo liệu, từng viên gạch, từng cánh cửa, từ đèn trang trí đến viên sỏi nhỏ trong vườn cảnh... Mình đã ra đi...
Có khi nghĩ lại, mình rơi nước mắt, nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao nơi đó không thể thành một chốn bình yên...
(Mình đã rơi nước mắt, khi tình cảm và tâm hồn mình bị quy ra thành tiền. Không đáng. Mình đã uất ức mà rời bỏ, vĩnh viễn. Và ngôi nhà đó, chưa bao giờ là một chốn bình yên...)
Một chốn bình yên, hóa ra lại là một người đem lại cho mình cảm giác bình yên. Dù ở nơi đâu, ngắn ngủi hay vội vàng, mình cũng thấy cảm giác bình yên đáng trân trọng, mình cũng thấy tin cậy và được yêu thương. Dù chẳng có ngôi nhà nào, mình cũng muốn nắm tay người đi đến cùng trời cuối đất, muốn ở bên người để được sẻ chia mọi gian khó, buồn vui...
Nhưng có lẽ đó chỉ là giấc mơ thôi.
Mình sống giản dị, không phù hợp với danh vọng, không quá coi trọng tiền bạc. Mình luôn thấy mình thích hợp với một khu vườn, có thể đắm mình cả ngày trong đó, đọc sách, trồng hoa, ngắm mây trời, uống trà chiều, uống rượu thưởng trăng, sống một cuộc sống bình yên đúng nghĩa. Mình luôn nghĩ một ngày nào đó mình sẽ thực hiện giấc mơ đó, chuẩn bị với tâm thế của kẻ cô đơn, một kẻ cô độc cuối cùng, mình sẽ trở về khu vườn đó, sau những hành trình, sẽ trở về, một mình, khu vườn đó.
Nơi đó, mình sẽ thấy bình yên.
Đề nghị Mèo nghe album Khu vườn yên tĩnh của Quốc Trung làm cho Hồng Nhung nhé. CÓ bài Con chim sâu rất hay :-)
ReplyDelete@ 2TI: hihi, cảm ơn chị, em đã từng nghe chị ạ. Dễ thương^^.
ReplyDeleteSuỵt nhé : Nhưng em nhìn thấy mình trong niềm vui của một con chim khác cơ :D :D
(Mình đã rơi nước mắt, khi tình cảm và tâm hồn mình bị quy ra thành tiền. Không đáng. Mình đã uất ức mà rời bỏ, vĩnh viễn. Và ngôi nhà đó, chưa bao giờ là một chốn bình yên...) <<< Bao giờ thì thực trạng những tên chồng tủn mủn xem tiền trong hơn tình vợ chồng mới chấm dứt nhỉ? Bull shit! Sorry chị, đời em từng chứng kiến cảnh này rất là nhiều rồi, từ những người thân và một quãng đời không đáng nhớ trong quá khứ nên em rất là HẬN! Để sống với loại đàn ông này em thà nuôi một con chó, đi làm còng lưng kiếm thịt bò về cho chúng ăn rồi nựng nịu tắm rửa cho chúng. Thật sự là ghét! :(
ReplyDeleteChị cứ enjoy như cuộc sống hiện tại. Là điều mà ko ít người mơ ước cũng chả có. :D
Chị ơi, Cái ảnh trên là căn nhà của Chị đấy phải không ạ ?Đẹp quá Chị ạ.
ReplyDeleteDù sao cũng là quá khứ đẹp, đáng để Mình nghĩ về nó thôi Chị ạ.Có nhiều sự thay đổi chưa hẳn đã là xấu và có những thứ tồn tại chưa hẳn đã là tốt Chị ạ.
Yêu Chị .
Tặng Chị bài hát này : If we ever meet again.
http://www.youtube.com/watch?v=KDKva-s_khY&feature=channel
@ Lam: hihi, chị thì không thấy hận nữa, chỉ thương người ta chưa "ngộ". Xá chi. Với chị
ReplyDeletethì quãng đời nào cũng là đáng nhớ. Dù vui, dù buồn, cuộc đời vẫn đẹp.
@ Thương: Cảm ơn em nhé^^