...
...
Mang một thứ gì đó trên vai có thể làm cho con người ta hạnh phúc vô cùng
như được chia sẻ và bao dung mà ít ai làm được
cảm giác của một người thấy mình chịu đau giỏi hơn người khác
cảm giác của một người thấy mình ngồi trong bóng đêm mà tình yêu tỏa sáng
cảm giác của một người đứng im mà thấy mình nhìn ra cả một thế giới rộng lớn
nào có biết được đâu?
Có biết được chúng ta đang tin vào một thứ giống nước chảy dưới chân cầu
tin vào một thứ được nắm giữ bởi một người mà ta không thể giữ
tin vào một tình yêu mà ngay cả ta cũng không chắc chắn là đầy đủ
tin vào số phận đã dạy cho ta cách biết ơn một con người làm cho ta mất ngủ
với nước mắt suốt chiều dài của đêm…
Sống vì mình với nhiều người có thể là một cuộc sống nhẫn tâm
nhưng sống vì người chẳng lẽ là một cuộc đời đáng sống?
làm sao người có thể hiểu mình hơn những gì bản thân mình kì vọng
lúc buồn vui cũng chỉ có riêng mình nhận ra đâu là khó nhọc
trước khi ai đó kịp nhận ra?
Cứ đặt nỗi đau xuống cho cuộc đời giữ lấy giùm ta
sự bao dung của con người chắc chắn có giới hạn
một bầu trời phải cần đến cả triệu vì sao đâu phải để thắp lên những điều lãng mạn
khi bóng tối bao giờ cũng nhiều hơn ánh sáng
những ánh sáng nhỏ nhoi…
Hãy để cho cuộc đời giữ lấy giùm ta mọi thứ ngoài niềm vui!
Mang một thứ gì đó trên vai có thể làm cho con người ta hạnh phúc vô cùng
như được chia sẻ và bao dung mà ít ai làm được
cảm giác của một người thấy mình chịu đau giỏi hơn người khác
cảm giác của một người thấy mình ngồi trong bóng đêm mà tình yêu tỏa sáng
cảm giác của một người đứng im mà thấy mình nhìn ra cả một thế giới rộng lớn
nào có biết được đâu?
Có biết được chúng ta đang tin vào một thứ giống nước chảy dưới chân cầu
tin vào một thứ được nắm giữ bởi một người mà ta không thể giữ
tin vào một tình yêu mà ngay cả ta cũng không chắc chắn là đầy đủ
tin vào số phận đã dạy cho ta cách biết ơn một con người làm cho ta mất ngủ
với nước mắt suốt chiều dài của đêm…
Sống vì mình với nhiều người có thể là một cuộc sống nhẫn tâm
nhưng sống vì người chẳng lẽ là một cuộc đời đáng sống?
làm sao người có thể hiểu mình hơn những gì bản thân mình kì vọng
lúc buồn vui cũng chỉ có riêng mình nhận ra đâu là khó nhọc
trước khi ai đó kịp nhận ra?
Cứ đặt nỗi đau xuống cho cuộc đời giữ lấy giùm ta
sự bao dung của con người chắc chắn có giới hạn
một bầu trời phải cần đến cả triệu vì sao đâu phải để thắp lên những điều lãng mạn
khi bóng tối bao giờ cũng nhiều hơn ánh sáng
những ánh sáng nhỏ nhoi…
Hãy để cho cuộc đời giữ lấy giùm ta mọi thứ ngoài niềm vui!
(trích Có Được Không ? - Nguyễn Phong Việt)
Thơ Nguyễn Phong Việt nữa hả chị?
ReplyDeleteừ em :)
DeleteChị, chỉ em cách làm cái ảnh kia đi :D. Những lúc rầu rầu đọc thơ anh Việt này em thấy phê gần chít :D Nhưng mừ nhiều thằng nó bảo mình suy nghĩ phức tạp chị ạ. Có khi óc nó ko hiểu nổi 1 câu í chị nhờ...
ReplyDeleteem không được comment bậy ở đây nhé, giữ phép lịch sự cho đời tươi em à :)
ReplyDelete