Buồn như ly bia đầy...




Hôm qua tớ say. Lâu lắm rùi tớ không say như thế. Chính xác là 6 cốc bia Đức. Hic, bia gì mà đau đầu. Sáng nay phải tống panadol vào và đang ngồi lừ đừ đây.


Hôm qua buồn vãi linh hồn. Dự án nào cũng đình đốn. Không làm được gì, không xúc tiến được gì. Căng thẳng. Lại thêm tin tức nội bộ như khủng bố tinh thần. Ăn trưa thì buồn ngủ. Ăn cũng không có cảm giác. Chả biết mình làm để làm gì. Có những lúc không làm được cái gì. Đọc một cái report thui mà đọc cũng không vào. Chả biết là bị gì nữa.


Tối lại đi uống bia với anh bạn thân, đề tài toàn chuyện tình của anh chàng (nghe kể đoạn anh chàng ép cô nàng vào tường... để hôn nụ hôn đầu tiên sau bao nhiu kìm nén thì mình cảm thấy cực kỳ ép-phê nhá. - Mình thích cảm giác mạnh).


Anh bạn mình tâm sự là để bản thân trôi nổi theo cảm xúc nhiều quá. Bây giờ chỉ muốn lấy vợ, một mái ấm và thích có... con gái ! Bản năng làm cha hơi bị tốt. Vì đây là một người đàn ông nhạy cảm nên chuyện thích có con gái thì không có gì là lạ. Nhưng điều làm mình phải suy nghĩ là con gái sống có cha bên cạnh thì sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Nghĩa là mình phải mạnh mẽ bằng hai người cộng lại cũng không thay thế được một người cha cho CF.


Sài Gòn không có nightlife như Thailand, HK hay Tokyo, hic, nên uống say rùi về, chẳng đi đâu giải tỏa được cái cảm giác bức bối. Anh bạn mình bảo thui không đi nữa, bi h mà đi là tui không kìm chế được đâu. Haha, nhưng mà tui thì kìm chế được à. Chẳng biết có định đầu tư tình bạn lâu dài với mình không, nhưng xét thì không thể ăn xổi ở thì như vậy được.


Khuya về thích nhất là buôn điện thoại với bạn Tùng "Tôi yêu phụ nữ đẹp". Yêu bạn Tùng cực kỳ nhá vì đã gọi cho mình. Đời cứ tỉnh mãi thì cũng buồn, nhưng say mà không có người say cùng không say tình thì cũng chán vật. Sáng dậy chỉ thấy mệt. Lại hứa, còn lâu mới uống nhiều và say như thế nữa.


Đau đầu. Nghĩ gì viết nấy. Thích câu của Bibichan, cảm xúc và suy nghĩ như nước chảy qua cầu.... hôm nay không hề giống hôm qua...

Nhưng với tớ, có những thứ đã qua tay rồi, không hề thấy tiếc nuối. Không như thế làm sao trải nghiệm được. Phải không ?



Nhớ và yêu hội này quá cơ


Comments