Bạn thân^^
Mình có một anh bạn thân, bất cứ lúc nào mình buồn, đều có thể gọi cho bạn ấy (người duy nhất mình có thể gọi không ngại ngần). Nói chuyện với bạn ấy vài câu là mình lại thấy cân bằng ngay, dù chỉ là chuyện đùa tếu táo, cười với mọi sự đời. Cũng chẳng nói gì nhiều. Tụi mình nói chuyện với nhau bao giờ cũng vui vẻ, dù đôi lúc, nhìn vào mắt bạn ấy, mình biết bạn ấy đang không thực sự vui vì một chuyện gì đó. Mình cũng thế, nhưng cũng không cần phải nói ra. Chủ yếu là làm cho nhau... sung sướng bằng lời nói là chính.
Có lúc, nói chuyện với bạn ấy xong, mình nhắn tin cám ơn bạn ấy, rằng bao giờ nói chuyện với bạn ấy cũng thật là tốt. Bạn ấy cười hỉ hả cám ơn lại. Đáng yêu thế đấy.
Mình và bạn ấy khá giống nhau về tính cách, suy nghĩ, nên nói 1 câu có thể hiểu đến hai câu. Bạn ấy nhạy cảm đương nhiên là không thua gì mình, nhưng bạn ấy lờ đi mọi chuyện. Khi mình buồn, bạn ấy bảo mình "quên đê" là lập tức mình quên.
Mình rất yêu bạn ấy, như một người bạn. Nếu chẳng hay có một ngày mình nghe một đứa nào đấy nói rằng bạn ấy nói xấu mình đủ chuyện, đem chuyện riêng tư của mình kể cho thiên hạ nghe... blah blah thì mình cũng sẽ không không bao giờ tin bạn ấy là người như thế. Đơn giản một điều, mình tin bạn ấy. Mình hiểu bạn ấy. Và nếu bạn ấy có nói chuyện gì đó về mình, thì bạn ấy nói đúng, và chỉ muốn tốt cho mình mà thôi. Vì chả ai hơi đâu lại nói về người mà mình chẳng hề có tí ti quan tâm nào cả.
Bạn ấy và mình đều rất bận, thường là "hai phương trời cách biệt" vì công việc nên rất ít gặp nhau. Nhưng không phải vì thế mà không hiểu nhau, không ở bên cạnh nhau khi cần.
- Mình hiểu bạn hơn bạn tưởng đấy nhé!
- Tin đi, không có ai hiểu bạn bằng mình đâu !
Hoàn hảo bạn nhỉ. Như vậy là hoàn hảo rồi còn gì.
Chỉ có một điều.
Bạn ấy sôi nổi và khoáng đạt, hay đùa nên hầu như mình không thấy phần lắng đọng ở bạn ấy. Đôi khi cố lắm, mình mới thấy nó thoáng qua tí chút, trong lời nói, trong ánh mắt hay cử chỉ của bạn ấy.
Mình thích nhìn phần lắng đọng trong mỗi con người. Lúc đó người ta thật, thật 100%.
Bạn che dấu phần lắng đọng ấy rất giỏi, nhất là trong đám đông.
Vì bạn là đàn ông mà.
Đôi khi mình cũng thế. Khi mới tiếp xúc, ít ai nghĩ mình là kẻ sống nội tâm, nhạy cảm và hay tự vấn lương tâm.
Bạn bè chân thành có thể nhìn vào mắt nhau để hiểu. Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Chân thành thì có thể nhìn thấu được lòng nhau.
Mình thấy người chân thành thì ít, kẻ cơ hội thì nhiều. Chúng ta đang sống một thế giới đầy hoài nghi, làm việc trong một môi trường cạnh tranh khốc liệt...
Có được người bạn chân thành như vậy, quả thực là rất khó.
Dù thế nào, thì mọi chuyện đều xuất phát từ hai chữ chân thành. Hai chữ chân thành không phải ai cũng có, cũng đọc được ở người khác và cảm nhận được từ người khác.
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥