Tâm linh
Hôm nay 14, trăng sắp tròn. Mình khoanh lịch, nhắc mình nhớ cúng rằm.
14-15 âm lịch trên đường đi làm hay về nhà, bao giờ mình cũng nhớ mua hoa quả và bánh trái để cúng - trừ khi ko ở nhà mà là đang ở khách sạn :).
Cúng rằm. Nhân gian gọi thế. Bởi ngày trăng tròn là ngày thiêng liêng về tâm linh. Không bàn đến ngày rằm quan trọng như thế nào trong tất cả mọi loại lịch và của các nền văn hóa hay tôn giáo khác nhau, nhưng mình vẫn tin rằng Trăng tròn như là quà tặng của trời đất dành cho con người, và những sinh vật khác. Con người, cũng chỉ là một loại sinh vật trong vũ trụ bao la này- sống hay vận hành phải phù hợp theo sự biến chuyển của vũ trụ- theo nhịp điệu của vũ trụ- thì cúng rằm cũng là một dịp tạ ơn trời đất vậy.
Nhưng sâu xa hơn, dù chẳng theo một tôn giáo nào, không biết từ bao giờ - mình tin - rằng chung quanh chúng ta luôn có những linh hồn. Và những khi trăng tròn, mình bày hoa quả hương đèn là để cầu xin những linh hồn đó được bình an, để cho mình, những người thân yêu của mình, những người mà mình yêu quý- những người còn sống- được bình an.
Tại sao những kỳ tròn trăng, sói lại hú, người bị bệnh phong lại đau đớn hơn ?
Tại sao có những loại thú chỉ động tình vào mùa trăng tròn?
Tại sao rằm tháng 7, vẫn gọi là tháng cô hồn, dành cho những linh hồn lang thang không nhà không cửa ?
Theo một con số thống kê, khi đến mùa trăng thì những tai nạn giao thông hay tai nạn lao động lại tăng nhiều hơn. Tại sao ?
...
Lúc còn nhỏ, mình vẫn thường tự hỏi những câu này và đi tìm lời giải đáp.
Cũng không biết từ bao giờ, khi đến những nơi ở mới, những nơi vắng người hay lâu không có người ở, mình luôn có cảm giác những linh hồn đang ở chung quanh mình. Họ nói cười, đi lại, họ quan sát mình.
Có những đêm trằn trọc khó ngủ, mình sực nhớ là từ khi đến nơi ở mới, mình chưa cúng. Dù chẳng phải nhà của mình, thế là hôm sau vội đi mua đồ về cúng ngay. Tối đó, mình thực sự yên giấc.
Và mình tin, trăng tròn, đâu đó những linh hồn... cũng đang khao khát được sống tròn đầy, trọn vẹn...
...
Nghĩ đạo Phật cũng thật có lý khi dạy không được sát sinh. Bởi vạn vật được tạo ra trong trời đất đều có đời sống riêng của nó. Có những điều thần bí không ai có thể biết hết được, cũng như khoa học không thể chứng minh mà.
Như phần mộ (hài cốt) của chú mình - một liệt sĩ - được tìm thấy bởi một nhà ngoại cảm. Bà nội mình thường mơ thấy chú mình về báo mộng, bảo rằng "Con nằm ở đây lạnh quá má ơi, má đến đem con về !", nên bà nội mình, sau mấy chục năm vẫn tin rằng chú mình đã hy sinh không còn biết xác ở nơi đâu, đã quyết tâm đi tìm mộ chú. Cùng với ba mình và chú mình nữa, cuối cùng đã tìm thấy! (Chuyện này đối với mình vẫn thật ly kỳ !!!).
Khi bận rộn đi xa để cây héo chết, mình lại thấy mình có lỗi, thấy buồn vô hạn. Mình lại nhớ ông già chăm sóc cây cảnh nói với người cháu (là bạn mình): "Con đói con có chịu được không mà lại nỡ để cây héo. Cây nó cũng biết đau đó con à". Phải rồi, người rồi sẽ đau hơn cây, khi thiếu đi một chút xanh, là thiếu đi oxy trong lành cho trời đất, cho không khí của con người.
Cũng như người ta mải mê xây nhà kính, bê tông hóa thành phố đô thị mà quên đi những mảng xanh, để rồi mưa ngập lụt thì lại đổ tại thiên tai. Là do con người sống không thuận với trời đất mà thôi.
...
Cũng như, khi bạn tin rằng có những linh hồn ở chung quanh mình, bạn sẽ sống với những người -đang còn sống chung quanh mình- một cách nào đó - tốt hơn.
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥