Tâm trạng khi yêu
![[01.png]](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgw4-BiB3xYBQjBtMQIegyPihl35go9I1nilqKhDrx7NiNXp4oFhtVm92JvP2NPeFDs3-4CQw79hybrciH5IUMMKhS4iz6BNnWWJ-8Aku9v-SkS4g2D4jc4mC6PfOcRgX7Cg4JQ_lLqY2E/s1600-rw/01.png)
Images fr www79ideas
Chiều...
Em lái xe về ngang Cafe Angel in us- Lotte Mart.
Hoàng hôn. Cũng ánh chiều tà, em nhìn vào chỗ tụi mình ngồi khi xưa... đó là chỗ mình đã cùng nhau trong những ngày đầu tiên hẹn hò. Nồng nàn. Say đắm.
Ngồi bên anh trong buổi chiều ấy thấy lòng bình yên chi lạ. Mỗi lần lái xe ngang đó em lại nhớ...
Chiều nay nhớ anh nhiều hơn, tạt vào, ngồi một lúc.
Vừa ngồi xuống thì bản nhạc Cry On My Shoulder vang lên... làm em nhớ lần đầu tiên mượn vai anh em khóc.
Em nhớ anh đến nghẹt thở, anh biết không.
Em về, con đường mưa... loang loáng nước. Mải nghe bản nhạc Vùng Trời Bình Yên đến nỗi đi nhầm đường, đâm vào một ngõ cụt.
Đúng là thần kinh.
I've never been before.
I'm in the mood for love.
Có quá nhiều việc để làm và luôn cảm thấy không đủ thời gian.
Độc thân, làm việc vất vả, single mom thì sao.
Happy chứ.
Chỉ thấy thời gian của cuộc đời mình đâu có nhiều để tận hưởng cuộc sống. Nên mình chỉ muốn làm những gì mình thích, sống chậm hơn, yêu thương nhiều hơn.
Cuối tuần. Chỉ thích đọc sách, nghe nhạc, tập Yoga và dạy Coffee vẽ màu nước.
Và nhớ anh...
Tình yêu. Tình yêu của em thật xa xỉ phải không anh ?
Ngồi bên nhau, một buổi tối bình yên, vang lạnh, xem DVD, tưởng như chỉ nhìn nhau là đủ.
Em chưa bao giờ nghĩ rằng hôn nhân hay những cam kết ràng buộc là quan trọng, là có thể giữ được tình yêu và hạnh phúc.
Vậy mà em vẫn cứ ước mơ về một tình yêu thiên trường địa cửu, mãi mãi bên nhau. Em vẫn khát khao có một tình yêu, để rồi sau này về già, ánh mắt nhìn nhau vẫn đắm say không hề thay đổi.
Những người cho rằng không quan trọng chuyện thiên trường địa cửu, chính là vì họ sợ rằng mình không làm được điều đó.
Có những thứ người ta vẫn nghĩ đến như một giấc mơ tươi đẹp, để sống tốt hơn, chứ không phải là ảo tưởng.
Cho dù một ngày em không còn được bên anh nữa, thì tình yêu vẫn mãi mãi ở trong lòng. Yêu, đó là vượt qua thiên trường địa cửu. Yêu, là em biết mình sẽ không bao giờ quên anh.
Đã không có niềm tin, thì làm sao có thể làm được điều gì.
Đã không có tình yêu trong lòng, thì mọi chuyện đều đâu có gì đáng để nói.

Em lái xe về ngang Cafe Angel in us- Lotte Mart.
Hoàng hôn. Cũng ánh chiều tà, em nhìn vào chỗ tụi mình ngồi khi xưa... đó là chỗ mình đã cùng nhau trong những ngày đầu tiên hẹn hò. Nồng nàn. Say đắm.
Ngồi bên anh trong buổi chiều ấy thấy lòng bình yên chi lạ. Mỗi lần lái xe ngang đó em lại nhớ...
Chiều nay nhớ anh nhiều hơn, tạt vào, ngồi một lúc.
Vừa ngồi xuống thì bản nhạc Cry On My Shoulder vang lên... làm em nhớ lần đầu tiên mượn vai anh em khóc.
Em nhớ anh đến nghẹt thở, anh biết không.
Em về, con đường mưa... loang loáng nước. Mải nghe bản nhạc Vùng Trời Bình Yên đến nỗi đi nhầm đường, đâm vào một ngõ cụt.
Đúng là thần kinh.
I've never been before.
I'm in the mood for love.
Có quá nhiều việc để làm và luôn cảm thấy không đủ thời gian.
Độc thân, làm việc vất vả, single mom thì sao.
Happy chứ.
Chỉ thấy thời gian của cuộc đời mình đâu có nhiều để tận hưởng cuộc sống. Nên mình chỉ muốn làm những gì mình thích, sống chậm hơn, yêu thương nhiều hơn.
Cuối tuần. Chỉ thích đọc sách, nghe nhạc, tập Yoga và dạy Coffee vẽ màu nước.
Và nhớ anh...
Tình yêu. Tình yêu của em thật xa xỉ phải không anh ?
Ngồi bên nhau, một buổi tối bình yên, vang lạnh, xem DVD, tưởng như chỉ nhìn nhau là đủ.
Em chưa bao giờ nghĩ rằng hôn nhân hay những cam kết ràng buộc là quan trọng, là có thể giữ được tình yêu và hạnh phúc.
Vậy mà em vẫn cứ ước mơ về một tình yêu thiên trường địa cửu, mãi mãi bên nhau. Em vẫn khát khao có một tình yêu, để rồi sau này về già, ánh mắt nhìn nhau vẫn đắm say không hề thay đổi.
Những người cho rằng không quan trọng chuyện thiên trường địa cửu, chính là vì họ sợ rằng mình không làm được điều đó.
Có những thứ người ta vẫn nghĩ đến như một giấc mơ tươi đẹp, để sống tốt hơn, chứ không phải là ảo tưởng.
Cho dù một ngày em không còn được bên anh nữa, thì tình yêu vẫn mãi mãi ở trong lòng. Yêu, đó là vượt qua thiên trường địa cửu. Yêu, là em biết mình sẽ không bao giờ quên anh.
Đã không có niềm tin, thì làm sao có thể làm được điều gì.
Đã không có tình yêu trong lòng, thì mọi chuyện đều đâu có gì đáng để nói.
Nhớ Hạ Long ngày nắng đẹp...
Áo nàng vàng
anh về yêu hoa cúc...
Áo nàng vàng
anh về yêu hoa cúc...
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥