Au Fond Du Coeur
Tặng Yên Bình
Liễu biếc tháng ba
Liễu biếc tháng ba
Sen hồng tháng bảy
Liễu xác, sen tàn
Tóc buồn xanh mãi...
(Về nhà- Thơ Ngô Mai Phong)
Nó đã từng đi rất xa để quên đi nhiều thứ, mà thật ra là những vết thương trong chính trái tim mình. Bỗng nhiên nó nhớ và thèm những ngày lang thang một mình trên những đại lộ mênh mông ở những thành phố xa lạ nào đó. Cô đơn, nỗi cô đơn mênh mông như đại lộ, như câu hát I don't know why...
Những khi đó nó đã nhớ da diết Sài gòn.
Ra đi để rồi lại thấy cần phải quay về, như nó đã ra đi khỏi tình yêu, không hẹn ngày quay lại.
Để rồi một ngày sau nhiều năm xa cách, lại thấy trái tim đập những nhịp chẳng bình thường, những cung bậc lạ lùng, như một bản giao hưởng nhiều vui sướng lẫn đau thương.
Có những cuộc phiêu lưu không một chút chân thành.
Nhưng cũng có cuộc phiêu lưu có một sự chân thành, sự khám phá, những cảm giác mới mẻ, có thú vị, có lo lắng, có mong đợi, có một chút sợ hãi, có cả đau đớn, và, và rất nhiều trải nghiệm... và nhiều nhất là sự đam mê...
Không đam mê không thể gọi là phiêu lưu.
Những cuộc phiêu lưu hành trình đã mang chúng ta đi đến cùng trời cuối đất. Biết rằng có nhiều vùng đất mới mẻ với những chân trời rộng lớn luôn chào đón chúng ta...
Còn những phiêu lưu ái tình chỉ mang chúng ta đến những đớn đau. Nó có thể dẫn ta đến cánh cửa của địa ngục, có thể cho ta biết một con đường cụt không lối thoát, trước mắt là vực thẳm hun hút, nếu ta không biết bay lên. Biết thế nào là đúng, thế nào là sai, thế nào là lầm lạc và thế nào con đường dành cho ta...? Những hội chợ phù hoa, những nụ cười diêm dúa, những ánh mắt đong đưa, những vòng tay lả lơi... kèn trống gọi mời chỉ để làm ta vui trong chốc lát...
Làm sao ta biết trong ánh mắt đam mê kia là không là tình yêu ?
Làm sao ta hiểu được đằng sau vòng tay thờ ơ kia là yêu thương chân thành bị kìm nén ?
...
Những ngày ra đi xa xưa đó, nó đã tự nghĩ sẽ chẳng bao giờ quay lại với tình yêu.
Có những hành trình ra đi trong sự quay về với chính bản thân mình.
Ra đi để rồi lại quay về, để rồi lại thấy vẫn cần có nhau.
Liễu biếc tháng ba
Sen hồng tháng bảy
Liễu xác, sen tàn
Tóc buồn xanh mãi
Sương sa biên tái
Mưa trắng kinh kỳ
Cườm tay lục bảo
Nửa đời phân ly
Sao không về đi
Duyên người đã hết
Sao không về đi
Duyên người đã hết
Sao không về đi
Duyên người đã hết
Sao không về đi
Duyên người đã hết
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥