vì ta nợ nhau



rosesSep9-2010 (21)


Tình yêu từ đâu mà tình yêu vội vã chiếm tim ta
Chỉ một lần qua mà đêm đêm hình bóng mãi bên ta
Lời nào dịu êm người đưa ta tìm những giấc mơ xa
Lòng thầm bảo nhau rằng đôi ta gặp gỡ trong kiếp nào (*)



Nghe những bản nhạc tình vẫn làm cho mình có rất nhiều cảm hứng, nhưng lại cảm thấy những đau khổ hay u sầu bỗng nhiên quá xa lạ.


Mình có thói quen là khi nấu ăn thì nghe nhạc... giao hưởng, còn khi đọc sách thường nghe jazz, khi chạy bộ buổi sáng nghe rock và nhạc dance đặng chạy cho hăng, còn khi lái xe lại thường nghe nhạc sến hoặc nhạc pop (mình vẫn nghe Five, Backstreet Boys, Take That, Celine... như cách đây 10 năm). Khi làm việc và khi lên giường để ngủ thì mình tuyệt đối không nghe nhạc. Nhưng thường vài ba ngày là mình dành thời gian chỉ tập trung để nghe nhạc, mình dành thời gian để nghe nhạc như dành thời gian để làm những chuyện khác. Nghĩa là chỉ nghe nhạc, không làm gì cả. Lúc đó có khi mình uống 1 ly vang hay 1 ly cocktail... Thấy đời thật là đáng sống.

Thật sự có hai người bạn luôn âm thầm bên cạnh, lắng nghe và hiểu mình nhất,
đó là sách và âm nhạc.

Mình mắc nợ hai người này.



Có một người bạn vẫn hay sưu tầm những đĩa nhạc Jazz gửi cho mình, còn mình thỉnh thoảng lại sưu tầm sách hay gửi cho anh ấy. Qua thời gian mình thấy, không cứ phải yêu nhau ở bên nhau thì mới thấu hiểu được nhau. Tụi mình hai phương trời cách biệt, vẫn có thể hiểu lòng nhau như thế, chẳng phải là đã nợ nhau từ kiếp trước hay sao ? Nói yêu nhau hay đã từng yêu nhau cũng không phải, vậy mà chưa từng quên nhau. Còn có những người đã yêu nhau, mà có khi lại quên nhau rồi.


Đúng là đôi khi ta gặp một người mà ta cảm thấy như là mắc nợ. Dù cuộc đời đã đẩy ta đi thật xa người đó mà ta vẫn không thể nào quên được. Có khi là mãi mãi không quên được, vẫn nhớ với rất nhiều yêu thương, dù có khi, họ đã quên ta lâu lắm rồi. Cũng có khi có người vẫn mãi nhớ ta, mà ta thì đã quên ? Nước chảy qua cầu... suy cho cùng ta chỉ nhớ người mà ta đã từng khao khát muốn có nhưng không thể có được.

Có khi có được rồi... lại quên.



Thôi thì cho là kiếp trước đã nợ nhau.






_DSC6546


Comments

  1. Anh thích Lam Phương. Nhưng thích vừa vừa thôi. Vì nhạc của ông buồn lắm! Nghe Tình Bơ Vơ xong thì chắc mình cũng muốn chết luôn!

    ReplyDelete
  2. @ A Thụy: nhạc Lam Phương ca từ hay quá mà. Cơ mà em nghe nhạc kiểu gì cũng không thấy buồn nữa, chỉ thấy phê :P

    ReplyDelete
  3. Uầy, mình cũng tặng sách cho người ta mà chẳng có ai tặng nhạc cho mềnh thế nài, ghen tị quớ ...hic hic...

    ReplyDelete
  4. Bản Tình đẹp như mơ Lưu Bích hát moon cũng thích lắm Điệu ơi.
    Mà moon cũng thích luôn cái vụ tình yêu từ đâu mà tình yêu vội vã chiếm tim ta luôn, hén

    ReplyDelete
  5. @ Titi: chị cứ tặng người ta nhiều nhiều thế nào người cũng tặng lại cho chị cái j đó à ;))

    ReplyDelete
  6. @ Moon: M thích nghe Thanh Hà hát hơn. CD Lệ Quyên Moon tặng lái xe một mình nghe cũng phê lắm^^ - Chỉ có bài Tình lỡ nghe Thanh Hà hát rồi thì nghe LQ hát không thích nữa.

    Mà "tình vội vã" chắc chắn là bị sét ái tình đánh trúng :D

    ReplyDelete
  7. Đúng vậy à, Thanh Hà hát bản đó rất hay. Ừa, bị sét quýnh cũng có cái hay là bất tỉnh té xỉu luôn, ha ha ha

    ReplyDelete

Post a Comment

Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)

Truly,