cry me a river
Không có gì quý hơn thứ Bảy và Chủ Nhật :))
Sáng cuối tuần dậy muộn, sau một đêm thức khuya lâng lâng và phê phê... ăn sáng thảnh thơi và nghe nhạc, đọc sách và dọn dẹp nhà cửa, sắp xếp tủ quần áo, giá sách... và quăng đi những thứ lâu lâu không dùng đến (dạo này thú vui của mình là quăng đồ cũ). Cảm giác muốn quên đi những chuyện rắc rối mệt mỏi và xui xẻo trong tuần bằng cách làm một cái gì đó mới, tập trung vào những việc mình làm dù đó là những việc nho nhỏ không tên... đem cho mình cảm giác cân bằng trở lại.
...
Ngồi ở đó, giữa khuya, trong một buổi tối cuối tuần với những cuốn sách đang đọc dở dang, sau khi cậu em trai thân thiết đến chơi đã ra về sớm lúc 11h vì hôm sau em phải đi làm sớm. Mình uống nốt chỗ rượu trong chai, cạn ly rồi mà vẫn tỉnh... Thỉnh thoảng lại muốn được say thế mà rồi lại không thể say, lại dừng lại, dừng lại và dừng lại... Ở đâu cái người làm cho ta say ấy ?
Hóa ra thứ mình sợ nhất là sự nhàm chán.
...
Làm biếng đi chơi, sợ chốn nhộn nhạo đông người, nhớ lần cuối đi barclub là Velvet với hội đi phượt mình có cảm giác chán đến tận não (haizzz!)- nhưng không ai biết đâu vì mình cứ nhảy điên cuồng và cũng hơi uốn éo "thác loạn" :))). Bar thích nhất là Chill Sky Bar thì bây giờ cuối tuần là không còn chỗ đứng, mà chỗ ấy cũng nhiều kỷ niệm quá, cứ thấy xót xa thế nào í, hê hê...Cho nên, tối cuối tuần quen thuộc và ưa thích của mình vẫn là về muộn sau khi chạy, nhảy và bơi mệt nhoài, ăn tối muộn, bày ra vài thứ, nướng và ăn sống vài thứ khác, popcorn, cocktail và phim yêu thích, buôn điện thoại và 88 những chuyện xa xôi... Tự hỏi bao giờ cuộc sống mình mới thôi tù túng như thế này... Cry me a river cry me a river, haha.
homemade Margarita :P
Bây giờ chị cũng đi chơi là vì Tí, thực sự chỉ muốn ở nhà đọc sách hoặc xem phim , thỉnh thoảng ra vào nhìn ông con hí hoáy cái gì ấy rất chi là chăm chú. Thế thôi mà thấy an nhàn, sung sướng tệ :D
ReplyDeleteGià rùi mà chị, hehehe. Nói vậy chứ tại vì mình ở trong thành phố chật chội và giao thông tệ quá nên chỗ chơi cũng hiếm và nhiều mệt mỏi. Em thấy chất lượng đời sống mình kém quá chị, em thích outdoor living... nhưng ngán phải ra đường với giao thông như ra chiến trường. Nhìn những công viên rộng bát ngát xanh tươi những cánh rừng xanh ngay cạnh thành phố ở xứ người mà thèm. Còn ở mình đi đâu cũng người không là người, ngán ơi là ngán í :)))
Delete:)) Em thấy bên này nhiều người về VN chơi cả 2-3 tháng, xong sang đây phải mất cả tuần vì ... hẫng hụt, vì ... thiếu người, thấy buồn tẻ. Nhưng mà không hiểu sao em cứ về chơi 1-2 tuần thì thấy ổn, chứ đến tuần thứ 3, thứ 4 là bực bội cáu kỉnh ghê lắm ý, ghét nhất là ra quán hàng sợ bẩn với đi đâu cũng thấy người chen lấn xô đẩy, mỗi ngày 2 buổi tắc ngẹt giao thông và còi xe ầm ĩ hic hic Bọn trẻ con nhà em về chỉ thích ngồi nhà thôi. Lúc trước tụi nó còn nhỏ nên ai cũng lạ, từ năm ngoái nhà em chẳng tha lôi đi đâu nữa, 2 vợ chồng thong dong cũng đỡ bức bí hơn ... Có lẽ chẳng bao giờ VN mình có (lại) được những công viên với rừng xanh giữa lòng thành phố và những giờ vắng tanh người qua lại, chỉ toàn thấy ... chim với vịt đi ... hiên ngang nhỉ :)))
Delete