đêm xanh



Love isn't finding someone you can live with. 
Love is finding someone you can't live without.
(unknown)




Lại trở về với váy áo là lượt, giày cao gót, son môi rực rỡ và giao thông đô thị điên rồ của "thành phố mang tên bác" - mà tâm hồn mãi lang thang tận đâu đâu.

Vẫn thèm quá những ngày lang thang, ba lô trên vai, chỉ áo ba lỗ, quần short, hoặc váy xòe chấm gót với dép tông cứ vậy mà đi. Chỉ đi, chụp và viết. Cứ vậy mà sống. Bỗng thấy mình hóa ra trở thành đứa... lười lao động. Không muốn nghĩ đến việc bon chen kiếm tiền chốn phồn hoa, không muốn sự phô trương rực rỡ mà thực chất là (đôi khi là) phủ lên mình một lớp kem để đối đãi thiên hạ, không muốn thỉnh thoảng phải vắt óc suy nghĩ cho thực đơn ngày mai (ăn gì để khỏe đẹp) và kế hoạch công việc lẫn phát triển cá nhân cho tháng tới. Cuộc sống là vậy. Ta có thể chọn lựa hay không ?

Mình thuộc về nơi đâu ? Biển cả, đại dương xanh hay những cánh rừng ? Mình thuộc về nơi đâu ? Mình có thuộc về nơi này, nơi thành phố ồn ào mình đã rất yêu thương gắn bó, vì miếng cơm manh áo hay chỉ vì không còn nơi nào khác nữa để dung thân ? Khi đến một ngôi làng xanh ngắt, ngồi bên bến sông, nhìn ngôi nhà gỗ đơn sơ gợi cho mình ước mơ giản dị... Và mình đã mơ mộng, viển vông thật, nhưng có ai đánh thuế giấc mơ đâu.

Niềm vui đêm khuya khi trở về là đọc sách (như mọi khi) và... làm bánh (mới). Niềm vui này giản dị (và đáng yêu) lắm lắm, cứ tầm 9-10h đêm, mình lại lay hoay chừng 20-30 phút, đánh đánh trộn trộn, cứ một hai hôm lại thử làm một loại bánh mới, rồi khi cho bánh vào lò nướng, pha một ly martini hay rót cho mình một ly rượu vang, ngồi nhâm nhi đọc sách, nghe mùi quế hay mùi hạnh nhân của bánh đang chín thơm khắp phòng mà mềm lòng ngất ngây, tự thấy thật thỏa mãn. Qua bao bể dâu thăng trầm, ngày hiện ra như một city girl kiểu mẫu, đêm mình lại trở về sau sân khấu, làm một nội trợ gợi cảm với hương hoa wisteria dịu êm một mình tận hưởng. Trời ơi trời. Đêm quá đỗi dịu dàng dịu dàng là vậy. Và còn ta với nồng nàn.


Ngày mai sẽ đến, ngày mai luôn tràn đầy hy vọng. Nhưng đêm vẫn cứ là đêm, xanh và sâu thăm thẳm.






Some have a lifetime, some just a day. Love isn't something you measure that way. 
Nothing's ever forever, forever's a lie. All we have is between hello and goodbye.
(unknown)





Comments

  1. Em rất đồng cảm với chị ^^ love u <3

    ReplyDelete
  2. cuộc sống phong lưu quá nha nàng. Chị chưa có lò nướng nên chưa phong lưu được như nàng :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Trời ơi chời, lò nướng thì dễ mà, hihi. Thực ra e cũng đang mơ có người tặng cho em cái lò nướng to hơn hí hí. Phong lưu là bản tính của em mất roài :P

      Delete

Post a Comment

Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)

Truly,