happy ThanksGiving



Chợt giật mình thảng thốt vì thời gian trôi quá nhanh.

Mình cũng không có thời gian cho những việc xa xỉ, ví dụ như tham gia mạng xã hội; nói chuyện tử tế với những kẻ thích tán tỉnh bông đùa - những kẻ không biết mình muốn gì, hoặc chỉ muốn chơi cho vui, muốn được chứ không muốn mất. Và mình thấy những việc đó trở nên ngu ngốc, xa xỉ hoang phí thời gian làm sao. Trừ việc update nhật ký hình ảnh trên instagram, mình chỉ muốn giã từ FB. Chỉ có góc nhỏ này, nơi trái tim mình, một phần cuộc đời mình giữ lại ở đây, nên mình trân trọng nó.

Cũng đã gần 6 tháng kể từ ngày đời mình rẽ qua một bước ngoặc mới trên con đường lớn, dù rằng mình đã nghĩ đến từ trước đó, nhưng khi nó xảy ra mình vẫn bàng hoàng. Lòng người, những chiếc mặt nạ, sao vẫn còn có thể tin ?

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì mình phải cảm ơn tất cả những gì đã xảy ra, dẫu nhiều nước mắt, chua chát và đắng cay, nhưng nhờ vậy mà mình thêm trưởng thành, nhờ vậy mà mình biết nhiều hơn về nước Mỹ, cũng vì những đổi thay mà mình có thêm nhiều bạn mới, nhận thêm nhiều tình yêu, mới thấy thêm đời này tươi đẹp dù ở trong bất cứ hoàn cảnh nào, mọi việc đều có ý nghĩa của nó, để rồi hôm nay lòng mình lại tràn ngập tình yêu.




Những ngày tháng này tuy ngập trong khó khăn thách thức nhưng cũng tràn đầy tình yêu, nỗi đam mê và hạnh phúc. Đôi lúc vẫn không tin vào sự thật. Có những điều đẹp đẽ tưởng như chỉ nhìn thấy trong mơ. Và người - sao quá đỗi ngọt ngào, đam mê, nóng bỏng... đúng như người tình trong mộng. Và lẽ thường, cái gì đẹp quá khác thường quá thường làm cho người ta cảm thấy khó tin, có phấn khích và có cả ngờ vực, nhưng trên hết vẫn là lòng tin vào tình yêu không đổi thay, và vẫn khao khát thứ tình yêu hoàn mỹ đẹp lung linh ấy, nơi hai trái tim luôn được sưởi ấm, nơi chỉ có tiếng cười và niềm vui, nơi chỉ có những đam mê như mật ngọt, và nỗi nhớ có lúc ngút ngàn trời đất, có lúc nuốt chửng con người ta. Lại tin, lại yêu, như chưa từng đau đớn, như chưa từng biết dư vị của tan vỡ một lần nữa, được không ?

Và mình sẽ không bao giờ hối tiếc, chắc chắn rồi, vì đã biết được một con người tuyệt vời như chàng, yêu mình bằng trái tim cháy bỏng những khao khát, chất ngất những đam mê. Không giống tất cả những người đàn ông trung niên khác mình đã từng hẹn hò hoặc kết bạn, họ không có lửa, họ đã không còn có lửa, hoặc ngọn lửa đó đã từng có nhưng đã lụi tắt qua một hai cuộc hôn nhân và hàng tá những cuộc tình ngắn ngủi, họ trở nên lười biếng, chai sạn, thực dụng, cẩu thả và thô lỗ. Mà cũng có lẽ chỉ là một lý do duy nhất, mình đã gặp đúng người, no more no less, đúng và vừa vặn cho mình mà thôi, ít ra là trong những năm tháng này, giữ cho trái tim mình vẫn luôn trẻ trung phơi phới, yêu đời yêu người như tuổi hai mươi, nhưng trưởng thành và từng trải, đủ để chiêm nghiệm cho chính mình trong hành trình hạnh phúc và khổ đau, hai mặt của cuộc đời.

Và tình yêu này cũng lạ thường như nhiều thứ lạ thường xảy ra trong đời mình - nó mang màu sắc của định mệnh. Giống như một nửa mình đã tìm kiếm bấy lâu. Giống như bạn đã từng khao khát một thứ gì đó quá mạnh mẽ và đủ lâu để thách thức lòng kiên nhẫn của bạn thì nó xuất hiện, vào lúc bạn không ngờ. Giống như bạn đã chờ đợi ai đó từ rất lâu rồi. Nhưng đến khi họ xuất hiện thì bạn lại không tin đó là sự thật, dù mười mươi bạn nhận ra đó chính là người bạn muốn, bạn ngoan cố cho rằng bạn không thể nào lại là người may mắn như thế, người xứng đáng được yêu thương nhiều và tròn đầy như thế. Mình từng nghĩ dẫu rằng có thể sẽ không bên nhau mãi mãi nhưng tình yêu này sẽ là mãi mãi. Dẫu có qua nhiều thử thách thì nó cũng là một chapter đẹp và hạnh phúc của đời mình. Và thời gian khoảng cách dường như không còn quá quan trọng, mặc dù nó thật sự có ý nghĩa thử thách, khi hai tâm hồn - hai trái tim thuộc về nhau. Chưa bao giờ có những cuộc nói chuyện vui và nhiều tiếng cười như thế, chưa bao giờ có những ánh mắt đam mê và tôn thờ như thế, chưa bao giờ có những khát khao cháy bỏng diễn ra hàng ngày như thế, cũng chưa có ai hỏi mình rằng "em đã ở đâu trong suốt thời gian trước của cuộc đời anh ?"

Chỉ yêu thôi mà không mong đợi bạn sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều.

Cũng vì vậy mà mình đã đọc lại Osho, để cho lý trí của mình không được lộng hành, để cho mình đi đúng hướng mà mình muốn, hướng tới tình yêu. Nhìn lại đời mình, mình thấy mình không khao khát gì cả, chỉ tình yêu và những chuyến đi xa về miền thiên nhiên tươi đẹp, không phải là tiền bạc địa vị hay sự giàu sang, mình xa lạ với sự hào nhoáng giả tạo của thế giới này dù có lúc nhìn mình giống như là một kẻ trong số đó. Cảm thấy chỉ cần sống chân thực với bản thân mình, trân trọng bản thân mình, đã là quá đủ.




"Đường ta đã qua chìm khuất chân trời
Đường ta sẽ qua nào ai biết tới..."

Xin Tạ ơn Tháng Mười Một.

HAPPY THANKSGIVING !




Comments

  1. Wow, gặp được chàng trong mùa Thanksgiving và Giáng sinh thì còn gì bằng! Love me with all your heart ❤️ ;-)
    Mà tớ cũng thích đoạn Mèo viết về những người đàn ông không có lửa, vì đó là sự trải nghiệm để bây giờ nếm trải hạnh phúc trong một ngọn lửa nồng ấm.

    Những người đàn ông trung niên chưa có gia đình, thoạt nhìn tưởng họ đã been through enough để sẵn sàng cho một tình yêu nghiêm túc. Nhưng không. Có nhiều người tuổi đã xế chiều nhưng vẫn chỉ thích đùa giỡn, kén cá chọn canh, sợ mất tự do... Ha ha ha... Nên người phụ nữ thông minh là người detect được những gã lười biếng, uể oải, bựa, thực dụng khô khan đó để khỏi phí thời gian. Mèo là type phụ nữ nhiều năng lượng, hoạt động nên sẽ không hợp với dạng đớ. Mà thực ra, dây vào dạng người đó chỉ khổ cho người phụ nữ.

    Tớ có quan sát đó vì tuổi tớ gần bằng (chị) Mèo, nên buộc lòng phải quan sát và tiếp xúc với các bạn trung niên. Tớ cũng không care tới trai trẻ ( dưới 25 là kids, trên 30 mới ok tí) nên đọc những dòng của Mèo tớ bật cười ha ha ...
    Tận hưởng chàng đi nhé! Happy Thanksgiving!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hey, tuổi tác chỉ là con số, nên không cần gọi chị đâu, haha. My BFF, she's 4 years younger than me but she never thinks I'm older than her. :)) Tớ rất kỳ là không chịu già, cả trong lẫn ngoài :)) mà thần thái (mind and heart) quyết định vẻ ngoài nhiều lắm (I think :)

      Ở Mỹ mọi người thường đoán tớ tầm 28-29, đi với bà Coffee thì họ nhìn tớ rồi nhìn Coffee sẽ đoán tớ cùng lắm là 32, so I'm so happy :)), và cũng rất tự tin yêu trai trẻ, haha.

      Tớ thuộc type tận hưởng đàn ông (enjoy) chứ không phải kiểu phụ thuộc vào đàn ông nên tớ sẽ không happy được với type "không có lửa" :D. It's better to be alone rather than being with someone make you feel like you are alone. Right ?

      Life's so short to drink bad wine! Happy Thanks Giving my friend ^^

      Delete
  2. Chúc mừng chị Mèo gặp được bạn mới. Chúc chị luôn vui khỏe yêu đời nha.

    ReplyDelete
  3. Ồi chị Mèo là chị Mèo ơi
    Cứ những lúc em mong manh là em lại mạnh mẽ hơn nhờ những chia sẻ của chị ở góc nhỏ này
    P/s: Em cũng muốn đọc Osho như chị, "để cho lý trí của mình không được lộng hành, để cho mình đi đúng hướng mà mình muốn, hướng tới tình yêu. Nhìn lại đời mình, mình thấy mình không khao khát gì cả, chỉ tình yêu và những chuyến đi xa về miền thiên nhiên tươi đẹp, không phải là tiền bạc địa vị hay sự giàu sang, mình xa lạ với sự hào nhoáng giả tạo của thế giới này dù có lúc nhìn mình giống như là một kẻ trong số đó. Cảm thấy chỉ cần sống chân thực với bản thân mình, trân trọng bản thân mình, đã là quá đủ." ===> Mặc dù em chưa có nhiều trải nghiệm như chị, sống vẫn nặng về cảm xúc chứ không đủ lý trí như chị, nhưng đọc những dòng này, em thấy có mình ở đấy chị ơi
    E. Giang

    ReplyDelete

Post a Comment

Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)

Truly,