follow your heart and keep chasing your dream
Tháng hai đã qua rồi, đó là một cột mốc thời gian làm mình không khỏi bần thần đôi chút vì những gì đã xảy ra, nó nhắc cho mình phải cẩn thận hơn trong những chặng đường kế tiếp. Mọi chuyện cũng đã khác khi mình gặp một người mà đôi lúc mình cảm thấy như là định mệnh. Mình cũng tự nhủ rằng vạn sự tùy duyên. Làm sao có thể biết trước được điều gì. Tình yêu không dành cho những kẻ yếu đuối và thiếu kiên nhẫn. Nên mình phải mạnh mẽ, phải tin tưởng, không được ngã lòng dù có bao khó khăn xảy ra đi nữa.
Vậy là đã tháng Ba, một năm đi qua tựa như giấc chiêm bao với bao nhiêu thay đổi thỉnh thoảng vẫn làm mình thảng thốt. Cuộc sống, dù thế nào cũng thú vị vì đầy những bất ngờ. Càng sống, càng thấy tìm được tình yêu đích thực quả là một điều hy hữu, và cũng rất khó khăn để gìn giữ nó. Cũng có đôi lúc mình nghi ngờ bản thân, thấy sao mà mình vẫn mơ mộng quá, sao mà mình cứ trẻ hoài không chịu già về mặt tâm hồn, cũng có lẽ vì vậy mà vẻ bề ngoài của mình nhìn cũng trẻ hơn chăng? Cách đây vài tuần có làm một trắc nghiệm về tuổi của tâm hồn, thì ra trái tim mình chỉ mới 27 tuổi thôi. Bảo sao người ta cứ đoán mình trẻ hơn tuổi thật chừng hơn 10 tuổi. Lãng mạn, mơ mộng quả là có lợi, dù mình đã trải qua bao thăng trầm, đắng cay, vậy mà mình vẫn chưa thôi tin tưởng, chưa chai sạn, chưa bao giờ đánh mất lòng tin vào con người, vào tình yêu.
Tháng Ba làm mình nhớ Half Moon Bay, biết rằng mình thuộc về một nơi yên bình tĩnh lặng như nơi ấy. Nhớ sau khi bay qua California 1 tuần thì mình trở lại nơi mình gọi là Heaven on Earth, nơi mùa xuân có hoa vàng trên cỏ xanh... Cuộc sống như ngừng quay cuồng ở nơi đó, những giấc mơ có thể sống mãi ở đó. Nơi mình thấy một tinh cầu cô đơn nhưng cũng rất hạnh phúc trong cô đơn. Bây giờ chỉ ước được lái xe chầm chậm dọc theo Coastline Highway rồi vào Half Moon Bay town đi dạo và tìm một tách latte nóng, ngồi đó với một cuốn sách và quên đi thời gian; hoặc là nắm tay người với nụ hôn ngọt ngào, nhìn nhau với một niềm đam mê bất tận và tình yêu thương vô bờ bến... Thật sự mình không biết phải đợi đến ngày đó trong bao lâu.
Tháng Ba mùa xuân ở California... hẹn một ngày trở lại.
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥