say yes to new adventure ?


Say yes to new adventure.
Be a traveler, not a tourist. Try new thing, meet new people, and look beyond what's right in frond of you. Those are the keys to understanding this amazing world we live in.




Tạm biệt Bali nhộn nhịp và nhất là Ubud xinh đẹp, Singapore ngày đầu tiên đối với mình hơi buồn tẻ dù mình làm quen ngay một bạn mới là người Ấn khi vừa đến, được bạn í dẫn đi lòng vòng, ăn trưa món Việt, uống Starbucks và nói chuyện với các bạn gái Filipinos ở cùng hostel cũng vui vui. 

Nhiều năm rồi mới trở lại Singapore, và mình có đôi chút ngạc nhiên về sự lộng lẫy của đảo quốc sư tử, nhất là Singapore về đêm, really amazing. Nhưng Bali nhộn nhịp và đầy ắp nụ cười chừng nào thì Singapore lặng lẽ và lạnh lùng chừng đó. Bali ồn ào sôi động kẹt xe và khói bụi nhưng nồng ấm thân thiện, còn Singapore thì sạch sẽ chỉnh chu, mọi thứ đều giống như mô hình kiểu mẫu thật hoàn hảo nhưng những gương mặt người thì buồn tẻ và mệt mỏi, thiếu vắng nụ cười. Ngay cả những phục vụ trong nhà hàng dù họ 'nice' nhưng rất tẻ nhạt. Đến nỗi mình nói đùa với anh bạn mới quen rằng có lẽ Singaporean họ nghĩ ai đó phải trả tiền để họ mỉm cười. 

Ngày thứ hai ở Singapore của mình thật lạ và happy khi đi cùng Sebastien, anh chàng trẻ tuổi từ Marseille nước Pháp. Có lẽ chàng đã thích mình ngay khi thấy mình ở hostel đêm hôm trước và sau đó hai đứa nói chuyện khá lâu. Sebastien ít nói, thuộc kiểu 'shy guy' nhưng anh chàng hay cười, một nụ cười rất tươi và không ngần ngại nhìn vào mắt mình lâu lâu. Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau lần đầu tiên khi nói chuyện làm mình e ngại nhưng đã không ngăn cản mình quyết định đi chơi với chàng bởi ánh mắt ấm áp và nụ cười ngọt ngào đó. Lạy Chúa và Phật, Sebastien có một phong cách khá giống người xưa Sylvain làm mình ngỡ ngàng, nhất là dáng người, dáng đi và nụ cười, chỉ khác là trẻ tuổi hơn và nhìn có vẻ thành thật hơn. Sebastien đã có 3 tháng làm việc ở Batam, Indonesia và hôm gặp mình là đêm cuối ở Châu Á, chàng chỉ có một ngày duy nhất ở Singapore trước khi bay về Pháp. 

Đó có lẽ sẽ là một ngày đáng nhớ đối với Sebastien và cả mình. Hai đứa lội bộ khắp nơi, với MRT, rất lãng mạn, đôi chút tình tứ nhưng không thể đi xa hơn một nụ hôn phớt nhẹ bờ môi. Mình đã thành thật một chút rằng 'it's great to have sweet time in weekend with a handsome guy like you, my boyfriend would kill me if he knew this'. Và vì vậy ai cũng biết chỉ nên 'enjoy the moment' vì những cảm xúc như vậy rất hiếm khi xảy ra, nhất là khi cả hai cùng ngắm cảnh hoàng hôn trên tầng 57 Marina Bay Sands. Cảm xúc rất lạ mà mình đã không có với Laz, Rachid hay Tasos..., là những người mình đã đi cùng cả ngày lẫn đêm và họ đã chủ động tán tỉnh mình bằng cách này hay cách khác. Và bởi vì Sebastien là một kiểu người hoàn toàn khác, dù thích mình cũng sẽ rất tôn trọng mình, không phải kiểu chỉ lợi dụng để 'vui vẻ', nên có lẽ chính vì thế mới làm cho mình rung cảm chăng?

Marina Bay Sands, Celavi bar at 57th floor, Singapore, September 2016

Mình đã có một bữa tối vui và ngon miệng cùng em trai mình mới chuyển qua Singapore làm việc tại một nhà hàng Spanish khu Clarke Quay nhộn nhịp và đắt đỏ. Mình cũng gặp lại Trinh, cô bạn thời đại học tại một nhà hàng cafe trong khu Marina Bay Sands shopping. Mình dần khám phá ra Singapore thú vị theo một kiểu khác. Mình hoàn toàn thích nghi và enjoy việc đi lại bằng MRT cùng việc dạo bộ, nhìn ngắm các kiến trúc hiện đại xa hoa đầy kiêu hãnh của Singapore, bên cạnh khu Chinatown xinh đẹp được bảo tồn rất cẩn thận. 

Và rồi, đêm cuối ở thành phố đảo quốc sư tử, mình đã gặp một chàng trai khác, cũng đến từ miền nam nước Pháp nhưng Jordan hoàn toàn là người Tây Ban Nha. Mình thấy ở Jordan một điều gì đó vừa sôi nổi vừa trầm lắng giống Alex. Anh chàng thu hút mình ngay từ đầu, lúc mình vừa về hostel, rất mệt sau một ngày rong ruổi khắp nơi, vào phòng khách sạc iPhone của mình, tranh thủ ngồi nghỉ một chút rồi định sẽ gọi hoặc nhắn cho Alex vì điện thoại mình hết sạch pin, trước khi mình đi tắm và đi ngủ. Nhưng việc có một anh chàng gốc Spanish ngồi đó lặng lẽ đã đảo lộn mọi kế hoạch ngủ nghỉ của mình. Tụi mình đã bắt đầu câu chuyện rất tự nhiên và vui vẻ, mà bắt đầu hình như là Jordan kể về một tháng của anh chàng ở Việt Nam từ Sapa đến Sài Gòn. Mình cũng nói mình đã có bạn trai nhưng Jordan vẫn ướm hỏi mình có muốn đi chơi một đêm cuối ở Singapore với chàng không. Mình từ chối vì lý do đã mệt và muốn đi ngủ. Nhưng rồi câu chuyện cứ kéo dài mãi cho đến 3h sáng sau khi Jordan mời mình beer, và có thêm sự tham gia của Kumar, một anh chàng Malaysian gốc Ấn dễ thương vui tính cùng phòng mình. 'C'mon, your last night in Singapore', Kumar nói. 


Việc Alex không gọi cho mình đêm hôm đó làm mình nghĩ tốt nhất là không gọi cho chàng vì lại làm phiền giấc ngủ của anh chàng bận rộn. Nhưng không phủ nhận Jordan đã làm mình sao lãng. Giọng nói của Jordan cũng không phải như giọng những anh chàng Pháp nói tiếng Anh khác, mà chuẩn phát âm hơn, trầm ấm và khá quyến rũ. Chết thật, mình bị hút bởi đàn ông giọng trầm ấm, vì theo bản năng mình biết họ rất... tiềm năng và sexy. Khi mình đứng lên, cầm mấy ly beer đã cạn định rửa dọn, say goodnight, muốn kết thúc cuộc nói chuyện sau khi Kumar rời khỏi thì Jordan đã không ngần ngại nắm tay mình kéo lại. 

Jordan có cái chất đam mê phiêu lưu đầy lãng mạn và đa tình mà những anh chàng Âu, Mỹ khác - mình đã gặp - không có. Điều đó ẩn trong giọng nói của anh chàng với bộ râu khá rậm và đôi mắt vô cùng đẹp - đôi mắt Tây Ban Nha. Việc nhìn sâu vào mắt nhau giữa mình và Jordan cũng rất tự nhiên chứ không có chút e ngại như với Sebastien. Ở giây phút Jordan kéo tay mình đó, mình suýt chút nữa đã không cưỡng lại việc hôn chàng. 


Jordan nói chàng 'need a hug', và quả thực rất ấm áp khi giữa đêm Singapore cô đơn lạnh lùng, trong vòng tay của một chàng trai. 'I also need somebody', mình nói rất chân thật từ đáy lòng. Và tụi mình ôm nhau lâu rất lâu. Cũng ở giây phút đó, mình vẫn không quên Alex, và mình biết mình phải dừng lại, dù mình không phủ nhận Jordan đã cuốn hút mình, như là một sự cám dỗ trong nỗi cô đơn nơi xứ lạ, trong chuyến du lịch nhiều ngày một mình, rằng mình muốn ở Jordan có thể hơn một nụ hôn. Jordan tỏ ý muốn hôn mình nhưng cũng không làm kiểu cưỡng ép, rất nhẹ nhàng và dịu dàng, chàng quả thực quá đáng yêu. 'Love your eyes and you lips so much, you're so pretty' Jordan thì thầm... Mình biết, rồi đây, trong hành trình rong ruổi vòng quanh thế giới, trong ký ức của Jordan sẽ ẩn hiện khuôn mặt mình đêm hôm ấy. 

Giây phút mà mình và Jordan ôm nhau và cứ nhìn nhau hoài đó, quả thực rất đẹp, rất lãng mạn. Jordan thậm chí đã đề nghị mình ở lại thêm vài ngày khi tụi mình nói chuyện trước đó, và nếu điều đó xảy ra mình biết điều gì sẽ xảy ra. Mình cần vòng tay của Jordan lúc ấy cũng như chàng cần mình nhưng trái tim mình thuộc về Alex, mình biết rõ ràng. Mình không xao lòng, chỉ có thể là đi lạc một chút, như Alex vẫn dặn nửa đùa nửa thật là 'babe please don't get lost'. 

Lạy Đức Phật từ bi, nếu mình đã vì cô đơn mà có chút lạc lối, thì đây là một sự lạc lối ngọt ngào. 

Merlion Park, Singapore September 2016

Sáng hôm sau lúc chia tay, khi đưa tay ra nắm tay mình nói lời tạm biệt, Jordan hỏi Facebook của mình nhưng mình đã từ chối. Khác với Laz đã hỏi số điện thoại và email của mình, không phủ nhận lúc đầu mình cũng bị thu hút một chút bởi tính cách của Laz cùng với sự hài hước, nhưng cách tiếp cận của anh chàng Cuban thì mình không thích một chút nào, đó chính là một kiểu rất thực dụng hơi sỗ sàng mà mình từng biết - thực dụng kiểu Mỹ, và anh bạn Rachid cũng chẳng khác gì hơn. Còn Jordan hay cả Sebastien là một kiểu đàn ông đa tình lãng mạn: kiểu yêu như là yêu thôi - kiểu châu Âu cổ điển, mình nghĩ vậy :)).

Nói chung là mình vẫn biết mình vốn đa tình, nhưng cũng không ngờ chuyến đi này có quá nhiều cám dỗ, thử thách sự chung tình của mình không ít. Mình tự hỏi nếu mình không có Alex, mình có bị sa ngã vào vòng tay của Laz hay Jordan không ? Vì mình rõ ràng là có thích và ấn tượng với Laz một chút, chứ hoàn toàn không thích Rachid hay Tasos, ý mình nói về mặt hấp dẫn thể xác. Còn với Jordan thì nếu không có người yêu, mình có thể đã giữ liên lạc với chàng. 

Khi ngồi đây viết những dòng này, mình thực sự thấy hạnh phúc vì đã có một chuyến đi đầy ắp sự trải nghiệm, về văn hóa, món ăn, con người và... đàn ông. Mình có ấn tượng tốt với Balinese và yêu thích văn hóa của họ cũng như thái độ phục vụ khá chu đáo và thân thiện. Nhất là người tài xế lái xe Uber chở mình đi Canggu, dễ thương nồng hậu vô cùng. Nữa là anh bạn trẻ người Indo làm việc trong hostel ở Canggu, cứ khen mình xinh và hỏi mình đủ thứ. Còn những anh bạn traveler như mình thì có Mateo, ánh mắt tình tứ không cần phải nói thành lời hay thể hiện cử chỉ như Tasos. Laz thì chỉ nhìn mình thèm muốn chứ không hề có tình. Và, một anh chàng người Đức vô cùng đẹp trai mà mình gặp ở hostel Singapore, anh bạn dễ thương này đã thỉnh thoảng cứ nhìn mình với ánh mắt rất thiện cảm khiến cho mình, bằng giác quan thứ sáu là anh í muốn nói chuyện với mình nhưng hơi ngần ngại. Vì vậy mình đã chủ động mỉm cười để anh chàng bắt chuyện. Có những cuộc gặp gỡ thoáng qua nhưng lại để lại dấu ấn sâu đậm và làm cho ký ức trở nên vô cùng đẹp đẽ, khiến cho mình cảm thấy càng đi thì càng thấy cuộc sống quá chừng thú vị. 

Marina Bay Sands, Singapore 2016

China town, Singapore September 2016


Về đâu hỡi những chàng người tình một phút của tôi ? :)






Comments