never give up
'Bạn không cần phải đồng nhất hóa mình với bất cứ thứ gì. Tại sao bạn lại tự giam hãm mình trong những lãnh thổ nhỏ hẹp? Tại sao bạn lại tự giam hãm mình bởi các vấn đề chính trị ? Bạn hãy đòi hỏi toàn bộ trái đất. Đây là trái đất của bạn. Bạn hãy sống trên cả hành tinh thay vì sống trong phạm vi một quốc gia nào đó.'
- Osho -
Kuta beach, Bali 2016
Ubud, Bali 2016
Mình nhớ Bali quá chừng, muốn quay lại đó sống một thời gian, khám phá những nơi mà lần trước mình chưa có thời gian đi hết. Mấy hôm nay bịnh lên bịnh xuống nhưng mình đang nung nấu quảy balo lên đi một chuyến cuối của năm nay vì e rằng sẽ không còn dịp nào nữa. Về Sài gòn mới được chừng non tháng rưỡi mà mình thấy như cả thế kỷ đã trôi qua ở đây.
Cách đây 2 tuần cuối cùng mình đã nhận được thùng hàng mà Alex gửi chủ yếu là Protein powder và các thể loại vitamins mình đã yêu cầu Alex mua. Mình hơi giận cái vụ trục trặc này nhưng rồi có lẽ Alex là người mà mình không thể giận lâu được. Dù có bực đến mấy nhưng cứ nghe giọng nói của anh chàng một lúc là mình lại dịu lại. Alex có một giọng nói rất tuyệt vời, cái giọng sôi nổi hài hước và ấm áp đó những lúc thì thầm thì sexy khó cưỡng nổi. Mình yêu giọng nói đó ngay từ ngày đầu tiên nói chuyện, mình yêu giọng cười ấy đến nghẹt thở và cả cái miệng cười duyên không chịu nổi đó.
Mối quan hệ của tụi mình sau một chút mâu thuẫn lại trở nên êm đẹp chưa từng có. Tụi mình vẫn yêu nhau mỗi ngày dù vẫn xa nhau mỗi ngày. Nhớ nhung nhiều khi làm mình phát điên, cũng có lúc nước mắt ướt đẫm gối vì nhớ người yêu, vì chàng ngủ say quá quên gọi cho mình. Đôi khi mình tự hỏi sao số phận lại chọn Alex cho mình. Rõ ràng những người đàn ông độ tuổi mình hoặc hơn mà trước đây mình gặp gỡ hò hẹn, họ cứ như bị lệch pha với mình dù họ ra sức theo đuổi tán tỉnh, yes they can't keep up with me.
Alex thì luôn khẳng định như đinh đóng cột rằng số phận mình đã được định đoạt, rằng tụi mình đã thuộc về nhau và chàng sẽ không bao giờ cho phép mình bỏ chàng. Có lẽ sự tự tin đó cũng một phần làm mình yêu Alex nhiều hơn dù biết còn nhiều khó khăn phía trước và đôi lúc có chút nản lòng trong xa cách.
Yosemite National park
Nước Mỹ, đó là nơi trái tim tâm hồn mình thuộc về. Mình ngày đêm nhớ nước Mỹ và suy nghĩ rất nhiều về những trải nghiệm đã giúp mình trưởng thành hơn. Đọc cuốn sách hướng dẫn những người nhập cư bắt đầu cuộc sống mới ở Mỹ mình thấy hơi chán vì biết hết rồi, nhưng cũng thấy rõ hơn một điều là mình rất dễ thích nghi và mình học hỏi rất nhanh, nên mình hoàn toàn không thấy có khó khăn gì trong những ngày đó. Và mình biết tương lai dù có khó khăn thế nào mình cũng sẽ cố gắng mạnh mẽ để vượt qua. Mình tự hứa với bản thân là không được nản lòng, trong mọi hoàn cảnh.
Yes, never give up!
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥