Như một kỷ niệm...^^


view from br


Về một buổi nhậu vui mà buồn, lòng nặng trĩu ưu tư...
Về em gái tôi, cô nàng trẻ con mà mình thỉnh thoảng lại ngạc nhiên về nó.
Và không ngờ có một đứa âm thầm đưa mình về rồi "kể xấu" mình như thế này đây .


CHỊ...


Em thấy chị sôi nổi trong bữa ăn (đúng ra là bữa nhậu của nhà mình). Những món nhậu rất đáng yêu và có…cá tính như chúng ta ý. Chị nói nhiều, cười nhiều, uống không hề ít nhưng lại không có biểu hiện của người say. Chỉ có má chị đỏ hồng hồng, mắt long lanh hơn!

Chị không bao giờ giục về trước bọn đàn ông đàn ang cùng bàn. Rất vui và rất…máu lửa.

Em thích một tính cách độc lập như vậy.

Chị thẳng thắn và quyết liệt trước “tội lỗi” của bạn bè. Nói và nói rất sòng phẳng, không sợ gì mà lại làm “đối phương” không mất lòng.

Chị lúc nào xung phong trả tiền. Rất hào sảng và hào hoa, chả kém gì sếp em.

Giá mà phụ nữ trên đời, đều đáng yêu như chị và sếp em nhỉ?

Khi về. Khi mọi người đi xe máy thì chị đi xe đạp- một chiếc xe rất thể thao. Trong lúc em loay hoay cài lại cái áo khoác ngoài và tra chìa khóa vào xe thì chị đã phóng vù đi. Em nghĩ tí em phóng xe ra đường lớn thì chị vẫn đang chậm rãi. Ai dè, em tìm mỏi mắt chả thấy chị đâu. Mãi sau mới thấy một bóng dáng nhỏ bé, săn chắc đang cặm cụi và hăng say đạp xe ngoài phố. Chị đạp rất nhanh, không thua kém bất cứ một tên thanh niên nào đang chậm rãi đi xe máy ngoài đường. Chắc chị nghĩ mọi người đã đi trước chị hết rồi. Trong đó có cả em. Nhưng không. Em rà rà xe chạy sau lưng chị, bao giờ cũng giữ khoảng cách 5 m, lỡ sao sao thì không được. Người đi ngoài đường, tốt xấu lẫn lộn.

Chị đi xe đạp khỏe thật, vẫn luôn giữ tốc độ đều đều, không hề đi chậm lại do mệt. Chị phóng xe rất ác liệt.

Mạnh mẽ và cả quyết, bản lĩnh và hơi thiếu…sự mềm mại. Lúc này, em thấy chị như thế.

Chắc chị không biết em đi sau lưng chị từ Trần Hưng Đạo về tới Hai Bà Trưng. Đường Sài Gòn gần 12h đêm vẫn đông. Em thấy chị không mờ nhạt trong đám đông ấy. Bởi chị mạnh mẽ nhưng bé nhỏ, cứng cỏi nhưng tính tế, ồn ào mà lặng lẽ quá. Khi nào cũng là đối xứng, đối xứng và…đối xứng!

Em về tới nhà là 12h kém 15 phút đêm. Chắc chị cũng về tới rồi.

Đêm nay chị có nghĩ gì không? Em vẫn nghĩ đấy, em nghĩ nhiều chuyện lắm. Nghĩ về cái trái dừa rau câu lão Q vừa ăn vừa ỏn ẻn, ẩn dụ đủ kiểu nóng, lạnh khiến lão V đang buồn hiu hắt mà cũng phì cười, nghĩ về cái áo vàng như quả chuối bóc vỏ của mụ V., nghĩ về cái áo…ba lỗ của chị, và nghĩ về tờ báo số tết em lơ đễnh đến cố tình khi kê lên ghế để…ngồi.



Chị có nghĩ gì sâu sắc hơn em không, khi đêm vẫn mênh mông đến thế!

SG đêm 18-1-08

Tags: chị
Saturday January 19, 2008 - 08:05am (ICT)

 

Comments

(10 total) Post a Comment

ớ,nịnh chị vừa phải thôi đấy nhé!
Saturday January 19, 2008 - 10:38am (ICT)
Lạnh là anh, nóng là phần em, đừng có vơ hết "nước sôi" đổ vào người anh như thế nhá.
Nhìn dáng Mèo đạp xe cười không nín được háháhá :))
Saturday January 19, 2008 - 12:20pm (ICT)
he he, kệ người ta chứ. lão Quang mà đi xe cút kít còn mắc cười hơn!
Saturday January 19, 2008 - 01:44pm (ICT)
Alo hố hô, tương lai bọn mình cũng sẽ có xe đạp như chị ấy nhờ!
Saturday January 19, 2008 - 02:46am (EST)
Mèo đi xe đạp còn dễ coi. Em mà leo lên cái xe đạp thì không biết đường phố Sài Gòn sẽ như thế nào! Trời đất!
Saturday January 19, 2008 - 03:10pm (ICT)
quên đi, tớ mà đi xe đạp thì hơi bị dễ thương đấy, mai tớ mua xe đạp đi cho ấy coi, lác mắt!
Saturday January 19, 2008 - 03:37pm (ICT)
Cái đoạn này tinh tế này: "Bởi chị mạnh mẽ nhưng bé nhỏ, cứng cỏi nhưng tính tế, ồn ào mà lặng lẽ quá. Khi nào cũng là đối xứng, đối xứng và…đối xứng!"
Sunday January 20, 2008 - 12:06am (ICT)
ui trời con bé này =))

Tối đó con bé bảo post lên cái entry mới, bảo chị vào đọc. Lay hoay mãi chị ko vào được rùi đi ngủ luôn. :P

Hôm nay mới vào đây, hóa ra có lắm đứa đang nói xấu mình trong này. =))
Sunday January 20, 2008 - 11:11am (ICT)
@ MQ: dáng em đạp xe hơi bị chuẩn í, cứ như người mẫu xe đạp còn gì =))

Tóm lại là em toàn làm cho anh cười, chưa bao giờ làm cho anh khóc nhé ;))
Sunday January 20, 2008 - 11:13am (ICT)
@ Minh: tối đó chị mất ngủ... chắc đến khoảng gần 3h sáng mới chợp mắt.
Chị nghĩ nhiều lắm.
Nghĩ về cái được và cái mất ở đời.
Nghĩ về bạn bè.
Nghĩ về những người sống mà không có mục tiêu.
Nghĩ về tình thương, sự tha thứ, sự ích kỷ, sự dẫm đạp lên nhau để sống, sự yêu thương lặng lẽ mà tha thiết, sự nương tựa và cần có nhau trong đời.
:)
Đạp xe và nhét ipod vào tai, chị bớt nghĩ đi nhiều rùi đấy.
Sunday January 20, 2008 - 11:20am (ICT)
 
 

Comments