Đi Mây Về Gió



"Đàn bà càng ba mươi càng dễ buông tay khỏi ái tình"- (Trích TH)

 

DSC05360



Tối nhiều khi chả buồn ăn cơm vì mệt. Cắt một khoanh giò lụa, ngồi nhâm nhi, một lon bia với đá, một quả dưa chuột nữa chứ, vậy là có một bữa nhậu mi-ni, chỉ mình ta với ta, à, có nhạc nhẽo nữa, dàn đang chơi bản Main dans la main piano độc tấu- đúng kiểu. Vậy cũng xong bữa tối.


Nàng CF thì đã chén cơm cá trứng và canh rau rùi, nhưng sao mình không muốn ăn cơm. Thiệt tình là hôm nay thấy nhớ ba má. Hic.


Trước kia mình rất sợ sự cô đơn. Nhưng bây giờ thì cô độc đã quen mất rồi. Tự cảm thấy mình rất enjoy, relax và ok thưởng thức sự cô độc. Cô đơn - là khi ta đặt mình vào mối quan hệ với ai đó, những người nào đó. Còn cô độc là khi ta chỉ có một mình, chấp nhận một mình và thỏa hiệp với nó. Tuyệt vời. Cuộc đời tươi đẹp, cho dù ta có đau đầu vì tiền và điên đầu vì tình, thì mỗi ngày ta vẫn cười tươi, hát vang những bài hát mà ta thích, làm mọi điều mà ta muốn.



Chỉ mỗi một điều : không yêu được người mà ta muốn yêu.

Nếu anh không phải là một giấc mơ... Ồ, hóa ra em chưa bao giờ tuyệt vọng hay mất lòng tin vào tình yêu cả. Chỉ vì em quá lý tưởng nó, nên em thất vọng, em hụt hẫng và đau khổ. Yêu không là mãi mãi, thì đã sao? Khi hai người bên nhau có thể vui, hạnh phúc, như vậy là đã tốt rồi. Và khi nào không còn vui nữa, thì cũng làm sao cho đẹp lòng nhau một chút. Thế là đời vẫn đẹp còn gì. Hê, nghĩ đến đây mình lại vẫn thấy mình quá cầu toàn. Rồi lại có cụ nào đó không thích chủ động lại nói mình thích chủ động đây. Mình á, mình là một con ngốc thì có, bởi vì trong tình yêu mình không bao giờ có thể chủ động. Mình chỉ có thể là im lặng, hoặc nhường đường. Mình là thế đấy. Cho dù tình yêu dành cho người ta không thể nói bao nhiêu cho đủ, nhưng mình- cũng có lẽ vì lòng tự tôn- hay không muốn người khác bị tổn thương vì mình- lại là kẻ chỉ biết khóc thầm nhìn người khác hạnh phúc. okie. Không sao. Đời có vay có trả, mình tin thế. Nếu mình lấy của ai cái gì, thì sau này mình phải trả lại như vậy. Mình đã từng để bao nhiu chàng phải khổ vì mình, thì bây giờ phải vậy thôi.


Hôn nhân. Mình không bao giờ kỳ vọng vào hôn nhân nữa. Mình thậm chí còn nghĩ đến chuyện đi theo chủ nghĩa độc thân suốt đời. Như vậy có khi tốt hơn. Mà, hai người yêu nhau, tin tưởng nhau, ở bên nhau vui vẻ thì cũng chẳng cần tới tờ giấy chẳng mấy giá trị đó làm gì.


Okie, nếu anh không phải là một giấc mơ... Thì em sẽ cắn anh ngay bây giờ ! Thịt anh chả biết có còn ngon bằng miếng giò lụa này không ? Ăn xong là hết thui mà.









Comments