miền cỏ hoa và tình còn vương vấn
...đôi khi lòng muốn yêu anh thật nhiều
mà ân tình đó trả lại bao nhiêu...
Cũng lâu lâu rồi mới quay lại Miền Đồng Thảo, có lẽ đã hơn năm... thời gian thấm thoắt thoi đưa... chỗ ngồi xưa vẫn vậy... riêng chỉ có người... là đã khác xưa....
Buổi chiều cuối năm Sài gòn sương mù và rất lắng, để cho lòng người bề bộn cũng dịu những ưu phiền. Chẳng thể ngồi bên nhau mãi trong cuộc đời... Người đến rồi đi, để cho lòng ta còn chút vương vấn, còn chút nhớ, chút thương, và một chút thôi, đợi chờ hy vọng, rằng... Vạn sự tùy duyên...
Xa nhau đừng để cho nhau buồn lòng
đời như chiếc lá rớt rụng bên song
hỏi anh anh có biết hay không
mà sao anh để tôi nhớ tôi mong
cách chia nào chẳng đau lòng...
Trời đang đông rét, nhìn cà phê và cốc trà đá thì cứ ước ao có một chút nắng......(send to me!!!!)
ReplyDelete