hất mái tóc trong một chiều ngược gió...
"Hôn nhân là một sai lầm lớn nhất của nhân loại"
- trích phim 7 Khoon Maaf
Nàng có một yếu điểm rất lớn, đó là quá lý tưởng hóa người đàn ông để mình yêu, để mình tôn thờ. Mặc dù nàng luôn biết rằng, đàn ông khi kết hôn, nếu có bất kỳ một điểm gì bất lợi cho địa vị và sĩ diện của họ thì họ cũng sẽ từ bỏ, dù đó có là một tình yêu lớn, làm cho họ đau khổ. Bởi đàn ông không lấy tình yêu làm trọng tâm cuộc sống của họ như phụ nữ, chính xác là họ không ngu ngốc như phụ nữ, luôn hiến dâng đời mình cho tình yêu, lấy một ông chồng (mà mình tưởng rằng có thể yêu đến cuối đời), cúc cung tận tụy với anh ta, sinh cho anh ta những đứa con, chăm sóc chồng con và lấy đó làm hạnh phúc, làm lẽ sống đời mình (hay là cứu rỗi đời mình ?). Đàn ông khôn ngoan sẽ chọn người phụ nữ mà họ phải đảm bảo chắc chắn một điều rằng, sẽ không chán ngán họ cho dù họ kém cỏi, bất tài, thất bại trong sự nghiệp, cho dù họ có rượu chè bê tha, khả năng giường chiếu kém hay cho dù họ có ngoại tình, hoặc không còn giữ vẻ ngoài hấp dẫn. Phụ nữ sẽ luôn phải chịu đựng những điều này bởi vì - nếu họ còn cần một người đàn ông bên cạnh, cũng bởi vì họ cần cha cho những đứa con họ đã sinh ra.
Nàng đã lý tưởng hóa hôn nhân, đó cũng là một yếu điểm không thể chấp nhận. Nàng luôn hình dung hôn nhân là 2 người đàn ông và đàn bà sống như hai người bạn (đời) bên nhau, cùng làm việc và chăm sóc con cái, cùng chia sẻ những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống, thông cảm và thấu hiểu lẫn nhau. Dù cả hai có thể có nhiều khác biệt về tính cách, sở thích, và tôn trọng sự khác biệt này, nhưng nhất định phải có chung những giá trị cốt lõi về niềm tin, hy vọng, về tình yêu, con người và cuộc sống. Và hình như sống với nhau quá lâu, người ta không xem trọng những giá trị đó nữa. Đó chính là sự chân thành trong hôn nhân. Người ta cũng quên phải làm mới bản thân mình, phải làm hấp dẫn lẫn nhau, và nghiễm nhiên cho rằng người bạn đời của mình không có quyền phản bội mình cho dù mình lười biếng trong mối quan hệ, thiếu quan tâm chia sẻ và để mình xuống cấp về ngoại hình. Khi nhìn thấy hôn nhân thực tế khác xa với những gì mình đã nghĩ, nàng trở nên sợ hãi hôn nhân và nói Không với hôn nhân.
Một yếu điểm thứ ba, đó là nàng luôn tự chủ và độc lập, nàng khiến cho đàn ông thấy rằng họ không cần phải che chở cho nàng - mà điều này là bản năng của đàn ông (có người phụ nữ khác yếu đuối đáng thương hơn, người đó cần họ hơn và sẽ không sống nổi nếu không có họ). Nàng dễ dàng quyết định con đường mình đi mà không phụ thuộc vào người đàn ông, khiến cho người yêu nàng cảm thấy họ bị xem nhẹ. Họ cần phải quan trọng hơn đối với người phụ nữ của đời họ, hay ít ra, họ nghĩ như thế. Thật sự thì nàng cũng yếu đuối như tất cả những người đàn bà khác, cần vòng tay và lồng ngực ấm của một người đàn ông yêu thương mình lúc đêm về, nhưng có lẽ là do lòng tự trọng của nàng quá lớn, điều này cản trở việc nàng không muốn tiếp tục quyến rũ một người đàn ông, nếu thấy họ không có những phẩm chất như nàng mong đợi.
Và yếu điểm - có lẽ chưa phải là cuối cùng, yếu điểm này cũng sẽ theo nàng cho đến khi nàng nhắm mắt từ biệt cuộc đời, đó là nàng luôn tin tưởng vào Tình Yêu. Tình Yêu là vĩnh cửu. Yêu một người là yêu mãi mãi. Không thể quên nếu thực sự yêu. Nhưng, (và mãi mãi là nhưng) lấy gì đảm bảo rằng ta sẽ không gặp một người hấp dẫn hơn, cuốn hút hơn, làm cho ta hạnh phúc hơn và thật sự hợp với ta hơn - cho dù ta đã nói lời thề ước hay đã hứa hẹn với một người khác, cho dù ta đã bước vào hôn nhân với tâm thế chân thành là muốn gắn bó cùng người đến trăm năm cuộc đời ? Điều này sản sinh ra các cuộc ly hôn và sự lừa dối. Điều này sản sinh ra những bi kịch cuộc đời. Lòng tin vào tình yêu của nàng mâu thuẫn với bản năng thích tìm kiếm những điều mới lạ. Và nàng, không bao giờ muốn là người cẩu thả trong hôn nhân.
Nàng quay lưng bước đi, với nụ cười thật tươi từ biệt người đàn ông mình yêu dấu, để giấu đi những giọt lệ trong đau đớn lặng thầm... Cuộc chia ly nào cũng thế thôi, luôn để lại một vết cứa trong tim mãi mãi không thể lành. Chỉ cần anh hạnh phúc. Cuộc đời này quá ngắn ngủi để hận nhau.
Và người đàn ông nào cũng thế, dù chẳng bao giờ anh ta đủ dũng cảm nói với vợ điều này, rằng thỉnh thoảng anh ta vẫn nhớ da diết người tình xưa, vẫn giữ hình bóng họ trong trái tim tội lỗi.
Tình yêu, có bao giờ là có lỗi ? Yêu, nào có gì sai ?
ừa, tình yêu đâu có tội, tội là ở người không bit thể hiện tình yêu thôi.
ReplyDeleteBlog này toàn TÌnh yêu. Giờ nên gọi là Mèo yêu thì mới chuẩn :-D
Chị ^^, trên nick của em đã thể hiện rùi mà, I can't live without Love n Music, hihi
ReplyDeleteTình là một chuyện muôn màu
Tình là mình hạnh phúc thật mau
Tình là một bài thơ sầu
Tình là một niềm nhớ thương nhau
Tình đẹp tưạ mùa thu vàng
Tình mình nhiều mộng ước miên man
Tình là một chuyện huy hoàng
Tình mình là thành nhớ hoang mang
Yêu nhau khi xuân tươi thắm
Yêu nhau trong tiếng ca tiếng đàn
Yêu nhau trong muôn tia nắng
Yêu nhau trong ánh trăng mơ màng
Yêu nhau khi sương thu rơi
Yêu nhau khi hoa lá xanh tươi
Yêu nhau khi mưa đông rơi
Yêu nhau Yêu nhau mãi suốt đời
Tình là một chuyện âu sầu
Tình là mình nhiều nỗi thương đau
Tình là một chuyện chia lìa
Tình là mình thổn thức đêm khuya
Tình đẹp tưạ mùa thu vàng
Tình là mình lệ ướt rơi tuôn
Tình là một chuyện đau lòng
Tình là mình mỏi mắt chờ trông
Yêu nhau chi cho thương nhớ
Yêu nhau chi khiến đôi mắt mờ
Yêu nhau sao không đi tới
Yêu nhau sao đã quên nhau rồi
Yêu nhau chi cho tan mơ
Yêu nhau chi cho mắt hoen mờ
Yêu nhau chi cho thương đau
Yêu nhau chi cho mãi âu sầu
Ðành rằng tình là âu sầu
Ðành rằng tình là nhớ là -đau
Ðành rằng tình là chia lìa
Ðành rằng tình là khóc đêm khuya
Ðành rằng tình là đau buồn
Ðành rằng lệ mình ướt rơi tuôn
Ðành rằng tình là đau lòng
Ðành rằng tình là mãi chờ mong
Nhưng sao ta mơ yêu mãi
Nhưng sao ta vẫn thương nhớ hoài
Mơ yêu đương trong tia nắng
Say sưa trong ánh trăng mơ màng
Bâng khuâng khi sương thu rơi
Cô đơn khi hoa lá tơi bời
Lang thang khi mưa rơi rơi
Mơ yêu đương mơ mãi suốt đời...
TÌNH - Nhạc Văn Phụng
@ Titi: hôm nào nhảy Tango với em hok, em làm kép dìu chị lả lướt, haha
ReplyDeleteChỉ có yêu sai người, chứ tình yêu nào có lỗi, he he he
ReplyDelete@ Moon: sao cái chữ hehehe của nàng cay đắng thế nàng ơi :)
ReplyDeleteừa, nhưng mừ tên nào chịu trách nhiệm thì thầm vào tai tên kia đây :-D
ReplyDelete@ Titi: thui để em chịu trách nhiệm luôn đi chị, đằng nào cũng lỡ rùi, cho chị phê luôn nhé =))
ReplyDelete