courageous



Đã biết là mọi sự thay đổi đều phải chịu nhiều đau đớn.

Khi bắt đầu bước trên một con đường mới, hy vọng luôn tràn trề, nhưng đến một phần ba chặng đường thì đã nghe chừng đuối sức, nản. Vạn sự khởi đầu nan. Gian nan bắt đầu nản. Nhưng mà giống như là không có đường quay lại vậy, hoặc là bước tiếp, hoặc là... rơi xuống một cái hố ở đằng sau.

Thất bại thật sự là khi bạn không muốn thực sự cố gắng nữa.



 ảnh sưu tầm


Có khi nào bạn đã từng xem một bộ phim mà thấy nó hay đến nỗi sợ nó sẽ kết thúc không ? Phim thì sẽ đến hồi kết, nhưng mình đã có suy nghĩ ngớ ngẩn như thế khi xem COURAGEOUS. Mình không hề muốn bộ phim kết thúc, mình cứ muốn xem mãi xem mãi. Mà thực sự đây là một bộ phim dành cho những người đàn ông, những ông bố, những người cha, những người làm chủ gia đình, những người trụ cột, những thuyền trưởng. Bộ phim làm mình xúc động ghê gớm. Phải nói là mình khóc mí chặp khi xem phim này. Thì ra, có đến hơn 2/3 (hai phần ba) số tội phạm xuất hiện trên thế giới này là do không có bố, không được sống bên cạnh một người cha đúng nghĩa. Sự thiếu thốn tình thương đã hủy hoại tâm hồn và cuộc đời của quá nhiều người. 

Chủ nghĩa nhân văn cao cả mà bộ phim với nội dung giản dị về các gia đình trong đời thường này muốn nói đến, đó là để sống tốt, sống đẹp cần phải có dũng khí - Cần phải có lòng can đảm, trước mọi khó khăn, thách thức, mất mát, đau khổ, thiếu thốn, nguy hiểm và cả nghèo hèn. Rất nhiều người tưởng rằng họ không làm gì xấu đã là sống tốt. Không, sống tốt là phải cố gắng rất nhiều, rất rất nhiều. Phải biết gầy dựng, bồi đắp và phát triển. Đôi khi sự thờ ơ cũng là một cách gây tổn thương đến người khác, những người thân, những người ta vẫn luôn nói ta yêu quý họ, những người ta cần phải biết ơn vì họ đã ở bên ta mỗi ngày. 

Vì nghĩ rằng trách nhiệm của mình và những việc mình làm với gia đình như vậy đã là quá tốt, Adam - một nhân vật trong phim - cho mình quyền được sống như mình muốn, hơi bảo thủ, hơi cực đoan, và hơi hờ hững. Nhưng sự ra đi đột ngột của cô con gái 9 tuổi xinh xắn làm cho người cha làm nghề cảnh sát tỉnh ngộ. Anh nhận ra mình chưa sống đúng nghĩa một người cha. Anh dường như không chịu nổi sự mất mát nếu không có vợ và con trai lớn bên cạnh. Có những lúc, ta nhận ra ý nghĩa cuộc đời mình là sống vì người khác.

Rồi Adam tình nguyện làm một bản cam kết (RESOLUTION) và vô tình khởi xướng mạnh mẽ cùng các bạn anh về một lối sống mới. Sự cam kết rằng sống có trách nhiệm, làm một người cha hoàn hảo, một người chồng tuyệt vời, một người con tốt, một người công dân tốt trước nhiều người bạn và người thân trong gia đình trong một buổi lễ trang trọng thật có ý nghĩa và xúc động làm sao. Mình cũng nghĩ đã đến lúc viết một RESOLUTION cho riêng mình, rồi tuyên thệ và đóng khung treo trang trọng trong một nơi trang trọng nhất trong nhà. Chỉ khi ta sống như vậy, cái chết mới thực sự có ý nghĩa. Như Nathan, bạn của Adam, cũng là một cảnh sát nói, chúng ta, những người cha, chúng ta có trách nhiệm tạo ra một thế hệ. Chúng ta là nền tảng cho con cái, những gì chúng ta làm và đối xử với chúng sẽ là những gì chúng sẽ làm với con cái của chúng sau này. Tuyệt vời ! Cái mà người ta hơn nhau đó chính là tầm nhìn (vision). Cái mà người ta hơn nhau đó vẫn là cách cư xử, nó quyết định bởi tầm nhìn. 

Tình tiết làm mình khóc mùi mẫn nhất trong phim đó là khi Adam quay lại bãi cỏ, nơi con gái anh đã từng năn nỉ anh cùng nhảy một bản nhạc với cô bé... Anh mở lại bản nhạc trên xe, và bước xuống, trong ánh nắng mai tươi đẹp, người cha cảm ơn 9 năm mình đã được sống bên con gái nhỏ (chứ không phải là trách móc và oán hận vì đã mất đi đứa con yêu quý), và anh làm theo lời con trong trí nhớ, khiêu vũ với con gái trong trí tưởng tượng đầy yêu thương, tiếc nuối và hối hận vì ngày ấy anh đã không nhảy cùng con... Bây giờ viết lại những dòng này, mình vẫn còn nguyên cảm xúc đó. Đồng cảm với Adam, hiểu sâu sắc ý nghĩa của sự mất mát, để rồi đó chính là động lực thúc đẩy anh cố gắng làm một người cha hoàn hảo, mở rộng trái tim sẵn sàng hy sinh cái Tôi để trở thành con người mà anh muốn

Tự nhiên nhớ câu nói trong một bài học cũ: YOU WILL BECOME WHAT YOU THINK ABOUT.

Vâng, có rất nhiều người muốn trở thành thế nọ thế kia nhưng họ không bao giờ muốn làm điều gì để điều đó trở thành hiện thực. Họ trì hoãn và trì hoãn, dần dần sự trì hoãn trở thành thói quen, như dây thừng cột chặt họ với những suy nghĩ lười biếng, ích kỷ. Họ ngồi đó và ước, nhưng họ chẳng bao giờ bước đi trên con đường để đến điều họ mong ước. Và có những người buông thả, họ không đủ can đảm nói không với cái xấu, với sự tham lam, tội ác và sự tha hóa sẽ đến trong chỉ một cái chậc lưỡi. Ngay cả người cha tội đồ phạm sai lầm như Shane - một cảnh sát là bạn thân của Adam- cũng không muốn con trai mình trở thành giống như mình. Ngay cả khi sai lầm đến không còn đường quay lại, người cha tốt thật sự sẽ cũng không bao giờ muốn con cái mình dẫm lên vết xe đổ của chính mình. Nhưng điều quan trọng hơn, đó chính là nhận thức. Nhận thức là cái mà không phải ai cũng có được, nó khác với kiến thức. Kiến thức chỉ là một đống rác khi con người không có sự nhận thức tốt. (Câu này giống ông Hồ từng nói có Tài mà không có Đức thì là người vô dụng đó mà, hà hà)



Tình tiết gây xúc động nữa mà mình rất nhớ đó là khi Javier - một người bạn tình cờ nhập hội của Adam dù anh không là cảnh sát - thử bộ vest mới cho buổi lễ trang trọng để cam kết trở thành một người cha đúng nghĩa. Javier đúng là một người đàn ông đích thực, dù anh nghèo, nhưng anh đã cố gắng hết sức, và "Chúa đã nghe lời khẩn cầu" của anh. Với một đức tin mạnh mẽ, Javier hiền lành chân thật siêng năng chăm chỉ và yêu vợ thương con hết mực cuối cùng đã được cuộc đời đền đáp xứng đáng. Dù anh chẳng giàu có theo đúng sự định nghĩa của sự giàu có, nhưng anh hạnh phúc và viên mãn vô cùng. Khi Javier nhìn mình trong gương với bộ đồ lớn mới, anh nói với vợ "Anh thấy mình giống người giàu". Người vợ thân yêu của anh - người mà cho dù anh có quyết định thế nào vẫn một lòng ủng hộ anh - đã trả lời: "Thì anh giàu có mà, anh có vợ và con yêu thương anh, anh có một công việc tốt, những người bạn đáng quý, một nơi ấm áp để trở về..." Javier không để cho tham vọng, sự tham lam làm mờ mắt, anh nói không với cái xấu với một lòng tin gần như là hiển nhiên không nghi ngờ "Nếu tôi làm điều này theo lời ông thì tôi sẽ phản bội gia đình và đức tin của tôi". Thật vậy, gia đình và đức tin chính là điều quan trọng nhất của con người. Nếu ta thực sự biết trân trọng hai điều đó ta sẽ sống thật ý nghĩa, sống có trách nhiệm. Javier thà chấp nhận mất việc và có thể rơi vào cảnh nghèo khó, còn hơn là phản bội niềm tin, báng bổ sự thật. Để làm được điều này không phải là cần phải có rất nhiều dũng khí hay sao ?
 

Bạn có thể tin vào Chúa, tin vào Phật, tin vào Thượng đế hay có thể chỉ là tin vào chính bạn, nhưng điều quan trọng làm nên sức mạnh chính là bạn cần phải có lòng tin. Chính vì vậy mình luôn tôn trọng Đức Tin. Có một điều gì đó để tin vào luôn là một điều tốt. Ví dụ như tin vào tình yêu. Rất nhiều người tìm một người để tin và để yêu nhưng lại không tin vào tình yêu. Tin vào tình yêu chính là tin vào chính bạn. Nếu bạn không có tình yêu trong trái tim mình thì làm sao có thể tin vào tình yêu ? Tình yêu cũng là một Đức Tin. Bởi vì Đức Tin đó giúp người ta sống tốt đẹp hơn, yêu thương nhiều hơn.

Oài, viết cho mình thôi, nhưng mà cứ như ngày xưa viết review phim, tự nhiên nhớ nghề ! Muốn viết một chặp nữa mà mệt quá. 

Thì ra, can đảm quá cũng có lúc mệt lắm :)




keep calm and take shower :)



P/S:
Tuần trước được xem 3 bộ phim hay, đó là A PERFECT DAY, CRAZY STUPID LOVE và COURAGEOUS, rất mãn nguyện, nhưng điều làm mình phê và sung sướng nhứt là HOMELAND, series phim yêu thích của mình ẵm vô số giải Quả cầu vàng (Golden Globes Awards). Chậc, đời cứ như là phim thì không biết mình đã có mí đời chồng rùi nhỉ :D. Đó là vì nếu đời có nhiều ông bố tốt, mình sẽ can đảm hy sinh cho con mình mỗi đứa một ông cho cuộc sống thêm phần đa dạng và phong phú =))




Comments

  1. Em chờ mãi mới thấy sự can đảm xuất hiện :">

    Chị ơi, đọc những dòng "viết cho mình" của chị mà em muốn xem phim quá. Mấy hôm em thấy chị để status tên phim mà ko biết chứ. Chiều nay em đi mua đĩa về xem, tks chị :)

    (Thật sự là em thích mấy tình tiết trong phim chị mô tả lắm, mà em ko biết diễn tả là thik thế nào !!!)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Vẫn đang chiếu trên HBO đó em, em check lịch chiếu xem :)

      Delete
  2. Mèo điệu ơi rồi có lúc nào đó chị sẽ đi theo con đường viết văn chuyên nghiệp khoooong ???

    ReplyDelete
    Replies
    1. :D ý là em khen chị viết như chuyên nghiệp đó hả :))

      có mí bạn cũng hỏi gần như em là bao giờ Mèo viết sách, Mèo viết sách đi em là người mua đầu tiên =)))... chờ chị có can đảm đã ha, kha kha kha.

      Delete
  3. Em nghĩ là cảm nhận của chị Mèo sâu sắc tới từng chi tiết của phim!!!

    ReplyDelete

Post a Comment

Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)

Truly,