...



Đêm cuối cùng ở nơi cũ mình cảm thấy cần một ly rượu vang.

Không, đã là ly thứ hai.

Trong hành trình di chuyển mình thấy một chút cô đơn không tránh khỏi. Đã bao lần mình làm điều này, nhưng đây có lẽ là một lần đáng nhớ, đánh dấu sự thay đổi và sự quyết tâm của mình.

Mình thấy hạnh phúc vì chuyến đi sắp tới. Tự phỏng vấn mình cảm thấy thế nào. Với việc hạn chế chi phí mình biết là cần thiết vì như vậy mình sẽ đi được nhiều hơn. Mình hoàn toàn thoải mái và hài lòng. Mình thấy cần phải học nhiều hơn, làm những điều mà tuổi hai mươi mình đã bỏ lỡ.

Thấy thời gian trôi sao quá nhanh. Và cuộc sống sao mà ngắn ngủi.








Comments