What are you going to do ?
Làm gì giờ ? Đứng nhìn công sức của mình đổ xuống sông xuống biển ?
Mình vẫn chưa biết phải làm gì.. Mình chán. Chỉ có một cảm giác chán ngán thôi. Hic. Dù đã quyết định mà sao khi chính thức trả lời mình vẫn thấy có chút tiếc nuối. Một cơ hội thử thách độ cứng cáp của mình. Hic. Mình biết là mình mềm yếu. Một cơ hội vượt qua chính mình mà mình bỏ lỡ. Một năm. Rồi sẽ qua nhanh nếu cứ cắm mặt mà làm. Sao mình lại sợ ? ... Mình vừa chán những mục tiêu và chiến lược, hoạch định và báo cáo, lại vừa bị chúng lôi cuốn như ma lực, để rồi quay cuồng cáu kỉnh trong đó. Mình vừa bị hấp dẫn bởi thử thách lại vừa đau thương với sức cùng lực kiệt.
Đầu tuần đám ma.
Cuối tuần đám cưới.
Thiên hạ vẫn bon chen
Còn mình... chỉ muốn biến mất.
Mệt mỏi kinh khủng. Lâu rồi mới có cảm giác này. Mới biết mình độc hành đã quen. Mà nhìn thiên hạ cưới nhau bỏ nhau rầm rầm mình cũng thấy chán nữa. Chả có hứng thú j hết. Đời cứ như một vở kịch, hết lớp này đến lớp khác. Người diễn đeo mặt nạ chán lại hóa trang, bôi đen chán lại phủ trắng xóa cả. Mô-típ cũ. Không có j thay đổi.
Cuối tuần đám cưới.
Thiên hạ vẫn bon chen
Còn mình... chỉ muốn biến mất.
Mệt mỏi kinh khủng. Lâu rồi mới có cảm giác này. Mới biết mình độc hành đã quen. Mà nhìn thiên hạ cưới nhau bỏ nhau rầm rầm mình cũng thấy chán nữa. Chả có hứng thú j hết. Đời cứ như một vở kịch, hết lớp này đến lớp khác. Người diễn đeo mặt nạ chán lại hóa trang, bôi đen chán lại phủ trắng xóa cả. Mô-típ cũ. Không có j thay đổi.
Minh họa không liên quan:
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥