chào tháng Tư ♥ bên đời nắng ấm
because i wanna live in a yellow house
with a yellow garden and a yellow yard
drive around town in a yellow car
with a yellow garden and a yellow yard
drive around town in a yellow car
with a man who has a golden heart
:D :D
Los Altos sunshine, Saturday morning
Thỉnh thoảng mình cũng thấy chút xíu buồn và có đôi chút mất mát vì những ngày này, nhưng sau đó mình cố lấy thăng bằng lại ngay. Mình cũng muốn tập trung vào những việc muốn làm nhưng cũng bận rộn quá chừng với những việc không tên, những mối quan hệ mới, bạn bè mới thôi thì hẹn hò nói chuyện party tuần nào cũng xôm tụ. Mình tự hứa với bản thân là sẽ chăm viết blog hơn (ít nhất 2 lần/tuần) vì muốn giữ lại những cảm xúc, suy nghĩ của thời gian rất hữu hạn này, không muốn mọi thứ cứ trôi tuột đi rồi mình sẽ quên hẳn vào một ngày nào đó, nhưng quả thật thấy một ngày trôi qua sao quá ngắn, và mình luôn không có đủ thời gian làm những việc mà mình muốn làm.
Vụ hồ sơ sức khoẻ của bạn Coffee tốn khá nhiều thời gian tiền bạc nhưng cuối cùng ơn trời đã xong xuôi, không còn gì lo lắng nữa, mình chỉ cảm thấy quá may mắn và hạnh phúc vì bạn nhỏ thực sự khỏe mạnh, và đương nhiên mình cũng vậy. Mình đã delay chuyện tập luyện chuyên cần một tháng rồi, hic. Mình không sợ lên cân lắm mà sợ mất độ săn chắc nên mình phải lấy lại ý chí tháng này thôi. Chào Tháng Tư, chào mùa xuân California, chào một năm nhiều thử thách. :)
Tối thứ Sáu Nancy và Jim party tụ tập nhóm 10 người rôm rả hôm trước ở nhà họ, và mình làm món chả giò (with chicken and pork) đãi mọi người, ai cũng khen ngon và khá crazy, khen quá chừng luôn, còn bảo mình nên mở nhà hàng bán món này :)). Lucille hỏi mình cách làm và hẹn cùng nhau đi chợ Marina mua nguyên liệu để học cách làm nữa. Người Mỹ nói chung và cách sống, đối xử với nhau giữa những người mình đã gặp ở đây, hàng xóm bạn bè, họ quá "nice", đến nỗi lắm lúc họ khen mình cũng không biết họ có thực lòng không nữa hay vì lúc nào họ cũng luôn phải tỏ ra lịch sự, giống như đã trở thành bản sắc văn hoá - như luôn nói lời cảm ơn vì bất cứ điều nhỏ nhặt nào - điều mà người Việt thường quên. Mình cũng thích và hay khen tặng mọi người và vì mình thực sự cảm thấy vậy. Thay vì những lời nói chỉ để làm đẹp lòng nhau mà sáo rỗng, mình vẫn thích sự chân thành hơn.
Mình thích người Mỹ ở tính cách - rất gần với tính cách của mình - nữa là điều gì không thích họ cũng thẳng thắn nói ngay hoặc góp ý nhẹ nhàng với nhau rồi lại vui vẻ ngay sau đó. Ví dụ như Trish nói muốn đi dạo với mình và kể về con đường hoa cúc dại mà mình đã biết. Mình cũng kể vì mê quá đã hái hoa về nhà. Trish nói mình không nên hái hoa, "vì đó là thiên nhiên". Mình cảm thấy thật xấu hổ và xin lỗi, mình cũng nói với Trish là đã hái 2 lần và cũng vì muốn chụp tĩnh vật hoa cúc ở nhà, vì mình yêu nhất là hoa cúc vàng nữa. Trish nói đơn giản vậy mà làm mình nhớ Osho cũng từng dặn dò đừng nên hái hoa, hãy tôn trọng tự nhiên... Không hiểu sao mình đã tham quá, cứ muốn giữ những bông hoa cúc cho riêng mình, đẹp cho riêng nơi của mình mà không nghĩ đến người khác. Nếu ai cũng như mình thì đâu còn con đường mòn hoa cúc nữa. Lúc đó những người như Trish và cả mình nữa sẽ buồn và thất vọng lắm. Cứ nghĩ những bông hoa cúc ấy chỉ có trong mùa xuân và mùa hè cũng không còn nữa mình lại thấy bâng khuâng tiếc nuối và cũng tự trách mình. Suy cho cùng con người buồn nhớ rồi khổ đau cũng chỉ vì lưu luyến. Nên đừng lưu luyến mà chỉ nên trân trọng, hê hê.
Nói vậy rồi Trish lại nắm tay mình thủ thỉ tâm sự và lúc chia tay còn rủ mình đi làm đẹp móng vào cuối tuần sau, nhân tiện quen biết thêm vài người Việt. Mình tuy không thích chuyện này lắm nhưng không hiểu sao không từ chối Trish được. Tụi mình cũng hẹn sẽ tụ tập đi ăn ở một nhà hàng Mexican mà Trish nói là đồ ăn rất đáng đề thưởng thức... Vậy đó, người mê ăn sẽ gặp người mê ăn, người ngọt ngào sẽ gặp người ngọt ngào. :)
Sáng chủ nhật trời nhiều mây, và hôm nay có lẽ là một ngày thích hợp để đi dạo với cappuccino nóng, vào cinema với popcorn vì bạn Coffee muốn xem HOME mới ra rạp. Bạn í có tới 3 ngày nghỉ tuần vừa rồi và ở đây mình thấy bạn nhỏ nhà mình thực sự quá rảnh rỗi, quá hạnh phúc và tự do. Hôm qua tâm sự với một người bạn ở Việt Nam, mình bảo mình hạnh phúc nhất là bạn Coffee không bị nhồi nhét kiểu nhồi sọ như tụi mình hồi bé nữa, bạn ấy cũng sẽ được tự do tư tưởng và thỏa sức sáng tạo. Ở trường bạn mê nhất là lớp Art, bạn cũng mê đọc và tìm hiểu, và có vẻ như bạn có khuynh hướng sáng tạo lẫn nghiên cứu :)
Dạo này bạn Coffee biết mê kiếm tiền một cách chân chính, bạn hiểu là phải làm việc-nỗ lực để có tiền và được thưởng nếu bạn có cố gắng và xứng đáng, tuy nhiên bạn chỉ thích để dành tiền chứ không thích tiêu :)
Coffee was working (so busy) at the community party of One Marina
Dung la nguoi My rat nice va hay khen tang, hay chao hoi, pho bien nhat la " cuoi tuan se/ da lam gi? Co lam gi vui/ exciting khong?". Ho it khi noi toi nhung chuyen buon phien. The nen doi song xa giao voi nguoi My lich su, vui ve, ngot ngao nhung cung xa cach.
ReplyDeleteCa nhan minh noi chuyen va thay minh hop voi dan East Coast nhieu hon. Ho co chieu sau chu khong laid back va easy going nhu dan Nam California.
Mung la ban Meo da co them nhung nguoi ban moi. Tinh ban hay tinh gi cung can thoi gian no se chin muoi ha ha. Cuoi tuan roi minh di Napa Valley nhung thoi giAn gap rut qua. Di trong buoi sang toi trua phai chay ve OC. Ma biet dau Meo cung ban ron ;-),thoi cu chat o day , khong can ngot ngAo cung vui roi :P
Trời sao đi Napa không rủ tui, nhân tiện chạy qua 101 rước tui theo bám càng cũng được mà. Thiệt ra tui rảnh lắm, kiểu boring á, tức là không đi chơi được là ức chế muốn khóc :(((
DeleteHa ha noi chung nice qua cung chan, nen cu nua nay nua kia cho doi them huong vi.
ReplyDeleteMa mon cha gio nguoi ta khen la thiet tinh do. Nguoi My rat khoai mon nay, tham chi pho bien hon ca Pho.
Khong biet khi nao moi co dip len Napa nua. Road trip ky nay di nhu an cuop lol. Se co dip gap ;-) uh minh neu cu lai xe ngay hai bua di lam xong cuoi tuan o nha luon thi chac la chet mat vi buon chan.
món chả giò của tui ngon lắm đó, tự tui cũng biết tui cook xịn mà :))
DeleteNói thiệt chứ nhìn khay chả giò 30 cuốn to đùng - tui làm size lớn cho Mỹ ăn :)) - hết sạch với nước mắm ớt tỏi cay ơi là cay (very authentic :))) mà tui tự thấy phục tui ghê, có khi tui mở nhà hàng ngay Redwood city phục vụ món bún chả giò :v
Nói nhảm cho vui haha.
Mèo viết đây cũng là cho các bạn ở VN hiểu thêm về đời sống ở đây chứ M hiểu mà, người Mỹ thì lạ gì chứ haha.
ReplyDeleteBạn bè người Mỹ ở VN cũng không ít, toàn kiểu nổi loại nhưng vẫn nice :))