vì một ngày mai khác



Đôi lúc thấy mình mong manh quá.

Chẳng có con đường nào trải đầy hoa hồng mà chân không tứa máu - thấm đau vì những mũi gai. Và cuộc sống thực sự không hề dễ dàng. Nhưng tất cả là do mình chọn lựa, và mình phải chịu trách nhiệm về tất cả chọn lựa đó.

Người ta cứ nhìn vào cuộc sống người khác rồi cho rằng họ thật may mắn mà đâu biết rằng để có những thành công hạnh phúc đó họ đã phải nỗ lực rất nhiều, trong tất cả thời gian mà họ có, cũng như họ đã rất thông minh để xử lý mọi chuyện xảy ra trong cuộc đời mình sao cho không va vấp, đau đớn, làm tổn thương chính mình và người khác. Hạnh phúc nào cũng gắn liền với lòng bao dung và trái tim nhân hậu, nếu không có điều đó, hạnh phúc chỉ là sự giả tạo.

Có lúc thấy mình yếu ớt như cây non cong trước cơn gió lớn.

Đôi khi thấy mình chưa sẵn sàng cho một mối quan hệ, ví dụ như phải quên đi cái "tôi" mong manh dễ vỡ đầy thương tích. Cũng có lúc muốn quay lại cuộc sống cũ, một mình, tuy cô đơn mà không phải bận tâm và suy nghĩ nhiều về tương lai như bây giờ, và biết rằng mọi khó khăn còn đang ở phía trước. Có những giấc mộng đã vỡ tan từng ngày khi chạm phải những thực tế nghiệt ngã, chạm phải khuôn mặt người lạnh lùng.

Ừ thì tình yêu ấy chỉ có trong những giấc mơ.

Đã bước đi thì không quay đầu lại. Mong cho "chân cứng đá mềm".

Cả đời vẫn phải học chữ "NHẪN".







Comments