chỉ đơn giản là thèm chocolate :)
Nếu có kiếp sau, chắc mình sẽ bị đọa đày vì tội... gây thương nhớ :)), không phải với một người mà là hơi bị nhiều người :D.
Mình thấy mình đang trở thành một kiểu... "playgirl" (A woman who spends much of her time pursuing leisure and romance). Nàng - là một mẫu phụ nữ không dễ bị phụ thuộc, và nếu bị phụ thuộc tình cảm vào một người đàn ông nào đó, nàng sống mà không bằng chết :)). Nàng không những gợi cảm, vui vẻ mà còn quá đỗi ngọt ngào, nên đàn ông - nếu đã lỡ "dính" vào nàng vì một lý do lãng xẹt nào đó - cứ thế mà điêu đứng. Nàng, vì không thể nào vừa lòng với chỉ một người đàn ông nên chẳng bao giờ chịu dừng lại. Nàng lướt đi như gió, và thế rồi để lại một số ngẩn ngơ tiếc nuối hoặc âm thầm âm ỉ, hoặc kêu gào nàng hãy quay lại đi thôi.
Đời nàng vậy mà vui :))
Tối qua đang đọc sách thì D nhắn tin, và mình đã có một trận cười nghiêng ngả. Cuối cùng mình đã hiểu vì sao D mời mình đi ăn. Mình suýt chết vì cười. Nghĩ lại mình vẫn còn muốn cười. Nếu cách đây chừng 10 năm, chắc mình đã xem đó là quấy rối hoặc hơi chút khiếm nhã, nhưng một khi bạn càng hiểu tường tận đàn ông, thì bạn chỉ có thể cười mà thôi. Giá như ngày nào cũng cười được như vậy thì tốt, thật là tốt cho sức khỏe, cơ bụng thắt lại, cứ như đang... do a plank for abs exercise.
Mình cũng thích D, nhưng chỉ dưới góc độ con người, làm bạn rất Ok, mình tuyệt nhiên không hay chưa thấy cái gọi là hấp dẫn thân xác. Vả lại, với mình, cái gì cũng phải từ từ, không có ào ào được. Ngay cả Mr. Art, hình mẫu đàn ông trong mơ cao to vạm vỡ lông lá của mình mà cũng phải gián đoạn từ năm ngoái đến năm nay cơ mà :)). D dễ thương hiền lành chân chất í, ôi đàn ông Pháp hình như hơi có tí ngố tình, không như đàn ông Mỹ cứ muốn ào ào chinh phục, ăn ngay, làm ngay.
Mình cố nói sao đó cho chàng - từ nay mình đặt là Mr. Chef - không quá buồn lòng, cũng như nhẹ bớt thèm muốn và cô đơn. Rồi hôm nay không ngờ Mr. Chef lại nhắn tin hỏi thăm. Thì ra chàng làm theo đúng ý mình: "I like something goes slowly, slowly, and very slowly !" :P
Mới nói, khi bạn nhìn mọi chuyện nhẹ nhàng và xem nó tựa lông hồng, thì cuộc sống của bạn cũng nhẹ nhàng, bạn luôn vui vẻ, sức khỏe của bạn cũng tốt hơn. Rồi mình thấy cuộc sống sao mà thú vị quá vậy, càng sống lại càng thấy thú vị là sao. :))
Mình vẫn đang liêu xiêu với Mr. Art, ôi người đàn ông với đôi mắt nồng nàn khao khát đến từ sa mạc nắng cháy nhưng lại trưởng thành ở London, vì thế mà con người chàng là một tổ hợp phức tạp East meets West, và điều đó cũng làm chàng trở nên quá đỗi thú vị. Có lẽ đây là người đàn ông thú vị và nhiều đam mê nhất trong những người đàn ông mình từng gặp trong đời! Bận mấy thì bận chứ hai đứa không bao giờ quên nhắn tin cho nhau hàng giờ, đủ kiểu quấy rối vô cùng ngọt ngào và... điên loạn, và làm mình luôn nở nụ cười. Đó là điều mình phải cảm ơn anh, đã giúp mình vượt qua những tháng ngày khó khăn vì nhớ nhung nước Mỹ này. Sáng nào cũng "Morning babe" trên giường, nghĩa là vừa mở mắt ra là nghĩ đến người mà mình thèm muốn :)), thật là làm cho mình động lòng quá, biết làm sao đây ? Chuyện này chắc cũng không kéo dài lâu đâu nên mình phải tận hưởng thôi. :)
Hình như hoocmon tình yêu trong người mình đang tăng lên hay sao í, nên mình thèm chocolate ! Thế là hôm nay mình phải mua dark chocolate về nhấm nháp với rượu vang, và viết blog trước khi ngồi đọc tài liệu.
Khuya, chỉ còn ta, với nồng nàn. Dù sao cũng vẫn cứ nồng nàn, vì playgirl là thế :D.
Ôi chị Mèo, em thèm cuộc sống như chị lắm lắm :)))
ReplyDeleteNgọt ngào quá, đáng yêu quá, thèm yêu quá :)
ReplyDelete