hello December
Mấy hôm nay mình dậy rất sớm, muốn viết gì đó trước một ngày làm việc. Cảm thấy nếu như mình không viết sẽ có lỗi với chính mình. Quá nhiều cảm xúc đẹp muốn giữ lại cho mình sau này, nhưng nhiều khi mình thấy bất lực, phần vì bận rộn, phần vì nhiều suy nghĩ ngổn ngang, rồi phải đọc nhiều thứ... Viết lách - một việc mình vốn ưa thích trở thành thứ xa xỉ và được đưa xuống cuối cùng trong danh sách của ngày.
Vậy là chỉ còn hai mươi này nữa là chào tạm biệt năm 2015. Một năm mà đối với mình nó trôi qua quá nhanh, mà mỗi tháng như một cái chớp mắt vậy. Một năm hanh hao, nhìn lại gương mặt mình, mừng quá, hình như không có gì thay đổi, quan trọng là mình giữ được sự cân bằng ở bên trong, không chạy theo danh vọng tiền bạc, không háo thắng ganh đua, không quan tâm người đời nghĩ gì, không sân si cho dù bất cứ điều gì xảy ra không như ý nguyện. Tâm sinh tướng, nhìn vài khuôn mặt và quan sát tính cách càng thấy rõ điều đó.
Hôm trước dự một event gặp lại vài đồng nghiệp cũ, ai cũng nói sao mình chẳng thay đổi gì cả, làm mình thấy cũng vui. Mấy bạn ấy bắt đầu có dấu hiệu... chảy xệ, cơ mặt, tay nhão, bụng mỡ... Rồi tự nhiên thấy tự hào với chính mình vì đã giữ lối sống cân bằng, ăn uống khá cẩn thận và tập luyện đều đặn, nhẹ nhàng thôi mà không phải ai cũng làm được để giữ bụng phẳng và người săn chắc, dáng nhanh nhẹn và thần thái ổn định, tươi vui. Mình cứ tự hỏi sao nhiều người họ tự bạc đãi với chính họ quá, bạc đãi với chính thân thể họ, tâm hồn họ mà biểu hiện cụ thể là qua ánh mắt họ, gương mặt và nụ cười rất "đơ" của họ, sao không chăm sóc nâng niu một chút thay vì chạy theo những phù phiếm bon chen bên ngoài.
Cũng chưa có năm nào, mình bàng quang với tất cả những trang trí Giáng sinh và tiệc tùng như năm nay. Dù trong lòng mình là một sự xáo trộn rất lớn, rất nhiều thay đổi, nhưng mình giữ sự bình thản bên ngoài, một đôi chút thờ ơ với những niềm vui rồi sẽ qua đi. Mình đi dạo, ăn trưa, làm việc... mà mình thấy dường như mình xa lạ với tất cả những gì đang diễn ra chung quanh. Nhiều tháng suy nghĩ đã đủ hiểu mình sâu sắc rồi, đã biết con đường mình sẽ đi là như thế, rất thực tế, nhưng vẫn quá bay bổng và mơ mộng vì một tình yêu.
Một tình yêu đẹp rực rỡ đam mê và vô cùng lãng mạn mà cả đời mình ao ước.
Mình vẫn vậy, rút cuộc sẽ không chọn người có tiền hay giàu có mà chọn người yêu mình. Chữ yêu này định hình bởi tất cả những gì mình muốn từ một người đàn ông. Nếu mình đã chọn sai thì mình sẽ làm lại. Có tiền hay giàu có và yêu mình như mình muốn thì thật là tốt. Hoặc mình đã không may mắn khi đã gặp những người có tiền, có địa vị nhưng ngạo mạn, kệch cỡm, trống rỗng, kỳ thị, hay thậm chí là keo kiệt. Mình chỉ có thể tránh xa. Mình thích gần gũi sẻ chia với những tâm hồn dung dị, không màu mè, bởi vì yêu thương là tự nhiên, như hơi thở vậy. Chỉ cần là chính mình trong yêu thương, đừng sợ bị tổn thương, mà hãy sợ mình sẽ mất một ngày, một tháng, một năm trong cuộc đời không yêu thương ai đó và không xứng đáng được yêu thương bởi ai đó. Thế giới này luôn cần nhiều hơn nữa: Tình Yêu.
Chào Tháng Mười Hai dù đã đôi chút muộn màng, xin cho mình sức mạnh và thêm nhiều tình yêu cho những tháng năm này, xin được tạ ơn cho những gì mình đang có. Mình không tham lam, như vậy là quá đủ cho hạnh phúc rồi. Vì hạnh phúc là hy vọng, là mong chờ, là cố gắng hết sức mình để đạt được điều mình muốn. Cho dù có khó khăn vẫn tự thấy mình quá may mắn.
Chào Giáng sinh 2015, mùa yêu thương.
Em cũng đang bạc đãi em quá. Tập tành được hơn hai tháng, hơn tháng nay em đi làm liên tục, về đuối, em bỏ tập :(. Giờ em tiếc nuối vô cùng. Đang cố gò lại nè chị ơi. Mà động lực bèo dạt mây trôi quá :(
ReplyDeletehaha, còn động lực của chị là look good naked đó Thương ui :))) Mí mặc đồ bó sát nó séc xì làm bọn trai nó ngó không chớp mắt mí nuốt nước bọt ực ực khi mình đi dạo trên đường hoặc vô nhà hàng :)))))
Delete