không gì là không thể
Mình ngồi nhìn tất cả những khó khăn trước mắt, và cố gắng giữ sự bình thản. Chỉ cần có người yêu, mình sẽ vượt qua, sẽ đi tới, sẽ làm lại một lần nữa. Phải tin vào chính mình, quan trọng là phải tin vào chính mình và tin vào tình yêu.
Mình tự an ủi ai rồi cũng có lúc xui rủi, ai rồi cũng phải nếm mùi khó khăn, thậm chí thất bại, nhiều lần và họ vẫn đứng lên làm lại, nên như mình nào có xá gì. Bao nhiêu nỗi buồn đều tan biến khi nghe tiếng người ấy thì thầm bên tai, mọi lo lắng cũng nhẹ đi phần nào.
Hình như chưa bao giờ mình thấy tin yêu một người nhiều đến như thế. Giống như là một nửa của nhau, một người hoàn toàn hiểu mình, yêu mình như bản thân mình là vậy, không cần cân nhắc so đo tính toán bất cứ điều gì, chỉ yêu và yêu, luôn kiên nhẫn lắng nghe, luôn ngọt ngào dỗ dành, luôn hiểu mọi cảm xúc của mình dù đôi lúc mình có hơi "negative" hoặc "crazy". Người thực sự là người đàn ông đích thực, trưởng thành dù chưa từng trải nhiều, nhưng cũng đủ để thấm những nỗi đau mất mát và biết trân trọng những gì đang có. Và mình tin đây là người đàn ông sẽ luôn bên cạnh mình, sẽ luôn bảo vệ mình, che chở trái tim yếu đuối mong manh của mình trước sóng gió cuộc đời. Có lẽ tình yêu là có thật. Có lẽ chuyện những người sinh ra là để dành cho nhau là có thật.
Sáng nay mình dành chút thời gian ngồi nghe nhạc buổi sớm, tự hứa với mình quay lại lịch thiền và tập yoga buổi sáng sớm, mình muốn tìm lại sự tĩnh tâm, mình hơi có chút xáo trộn và bối rối, có chút buồn bã và lo lắng. Mình muốn xua tan tất cả những điều này khỏi trí óc, để trái tim mình thêm mạnh mẽ, thêm sức mạnh vượt qua con đường gập ghềnh mình đã và đang đi. Nhưng đây là sự lựa chọn, là số phận, là tính cách mình vẫn vậy, không đổi thay.
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥