Christmas don't be late


When we finally kiss goodnight
How I'll hate going out in the storm!
But if you'll really hold me tight
All the way home I'll be warm...
(Let it snow) 


Đôi khi, ta nghĩ, con đường trước mặt dẫu chông gai thế nào, chỉ cần được nắm tay một người, nắm chặt tay chia sẻ, ấm lòng bàn tay nghe mạch đập dẫn vào tim... thì có lẽ, có lẽ, có thể, hay có thể thôi, hay là chắc chắn, ta sẽ không còn sợ hãi điều gì, ta có thể vô cùng vững bước. 

Nhưng ta chẳng tìm kiếm tình yêu, chẳng chờ đợi điều gì. Mọi thứ có thể đến thì có thể đi. Ta chẳng thể giữ lại, có chăng là những giây phút hạnh phúc, những khoảnh khắc mà cho đến cuối đời mình ta cũng không thể nào quên.

Lại một Giáng sinh..., ta tự nhủ. Ta bỏ quên thời gian của riêng mình vì công biệc bề bộn, vì cả những xôn xao hẹn hò bè bạn, ta sợ đối diện với nỗi cô đơn, của riêng mình. Chỉ mình ta biết, chỉ mình ta hiểu. Có những điều ta chỉ biết nén chặt lại trong tim. Và ta mong manh, tựa như chưa bao giờ hơn thế.

Vẫn còn đó, một tình yêu, tình yêu ấy vẫn đợi ta vào một mùa Giáng sinh không thể nào biết trước. Ta phải đi tới, về hướng đó, dũng cảm, không nghi ngại, không nản lòng... 

Nhưng đừng đến muộn quá nhé, Giáng sinh yêu thương của ta ơi.










Em đến, mang theo nụ cười xinh, vòng tay ấm áp muốn ôm chị một cái^^ và... một câu chuyện tình yêu chưa mở đầu đã muốn kết thúc... Nhìn em thoáng buồn trong những câu chuyện của chị em mình... chị vẫn cười bởi vì chị biết nỗi buồn nào rồi cũng qua, chỉ quan trọng là ta có để cho nó qua hay không.

Em đến, ngọt ngào cùng quà Giáng sinh và một ổ bánh Chocolate em làm xinh ơi là xinh. Chị thích ổ bánh Christmas lắm í, mà vị ngọt của nó mới tuyệt vời làm sao !





Comments

Post a Comment

Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)

Truly,