cánh diều hôn nhân
image: internet
Ở khu phố nơi tôi sinh sống, có đôi vợ chồng già sống với nhau rất hạnh phúc. Hai cụ đã ngoài 70 tuổi, nhưng da mặt vẫn hồng hào, khỏe mạnh. Mỗi buổi sáng, hai cụ nắm tay nhau đi dạo khắp công viên trong khu phố, vừa đi vừa trò chuyện. Vào những ngày xuân trời xanh gió nhẹ, hai cụ còn đem theo diều. Bà cụ tay giơ cao nâng con diều, còn ông cụ thì nắm cuộn dây, chạy chậm từng bước một. Con diều từ từ bay lên cao.
Tôi rất ngưỡng mộ hai cụ. Có lẽ do cuộc hôn nhân của tôi khác xa với họ chăng ? Sau thời gian xảy ra tranh chấp, cả tôi và vợ đều lựa chọn biện pháp ly hôn để có cuộc sống thoải mái hơn.
Một hôm tôi đang đi dạo thì thấy hai cụ lay hoay sửa con diều. Họ say mê đến nỗi khi tôi đứng bên cạnh vẫn chẳng ai hay biết gì. Cụ bà nhận ra sự có mặt của tôi trước. Chúng tôi chào hỏi nhau, nụ cười hiền từ của họ khiến tôi cảm thấy thật sự ấm áp.
Chuyện hôn nhân của hai cụ tôi cũng đã biết. Tôi nhận thấy sự đồng cảm trong ánh mắt họ. Khi dề cập đến vấn đề hôn nhân, tôi nói:
- Theo cháu, hôn nhân là một ly rượu, nó vừa chua và ngọt, lại có vị đắng và cay. Một sớm mai tỉnh giấc thì không còn ai bên cạnh.
Ông cụ nhìn tôi một lúc rồi lắc đầu nói:
- Cháu trai, hôn nhân chính là một con diều, để có một con diều hoàn chỉnh, ta cần phải qua 4 bước cơ bản.
Bước thứ nhất: Làm diều. Thân diều được làm bằng cành tre nhỏ, phải đạt đủ độ chắc và dẻo. Thật ra thân là gì ? Đó chính là tình yêu, một tình yêu không hề pha lẫn chút tạp chất nào. Khi quyết định làm diều, ta dùng dao đẽo bỏ hết phần tiền bạc, địa vị, hoàn cảnh gia đình. Nếu giữ lại bất kỳ thứ nào, nó sẽ gây nên những tai họa âm ỉ trong hôn nhân. Vì vậy, đã yêu phải yêu thật trong sáng, thuần khiết, nếu không thì tốt nhất đừng đi đến hôn nhân.
image: internet
Bước thứ hai: Trang trí. Diều đã làm xong rất vững chắc nhưng diều phải đẹp mắt, có màu sắc, phong cách riêng, tạo cho người nhìn có cảm giác họ đang chiêm ngưỡng cái đẹp. Hôn nhân cũng vậy, tình yêu là cơ sở nhưng yêu không vẫn chưa đủ, phải có thêm hình thức như tặng đóa hoa hồng, một chuyến dã ngoại, một niềm vui bất ngờ, một buổi tiệc hoặc một chuyến du lịch chẳng hạn. Hôn nhân phải có thêm cường điệu và phẩm vị như thế mới lâu dài.
Bước thứ ba: Thả diều. Con diều vốn dĩ làm ra là để bay, bay lượn thật cao trên bầu trời để chứng tỏ mình. Vì vậy, nếu chỉ treo nó trong nhà, con diều sẽ chết đi. Nếu hàng ngày phải đối mặt với một cái xác không hồn, con người ta dễ cảm thấy chán nản, mệt mỏi. Hôn nhân cũng cần phải có không gian riêng của nó, tình yêu mà không có không gian rất dễ bị nghẹt thở. Nhưng không gian cũng phải có giới hạn. Phải nắm chắc trong tay, nếu buông lơi nó sẽ chao đảo và rơi xuống như cánh diều.
Bước thứ tư: Giữ gìn và tu sửa. Thời gian sẽ ăn mòn con diều, vì vậy phải thường xuyên tu sửa nó. Chỗ nào lỏng thì cột lại cho chặt; nếu diều bay màu phải nhanh chóng sơn lại; còn kiểu dáng lạc hậu, cũ rồi cũng nên làm cho mới. Hôn nhân trong cuộc sống cũng chịu rất nhiều cám dỗ, áp lực. Nếu chẳng may bị thương bị vỡ thì phải hết lòng chỉnh sửa để hôn nhân bắt đầu lại cuộc sống mới.
Ông cụ nói một hơi dài rồi bỗng ngừng lại hỏi tôi:
- Cháu đã hiểu chưa ?
- Cháu hiểu rồi ạ! Cháu cảm ơn hai cụ nhiều lắm! Tôi trả lời và đứng lên kính cẩn chào hai cụ ra về.
Cẩm Tú dịch
(theo Chinabroadcast.cn)
Hì hì, em bệnh sao mà mới đọc tilte đã nghĩ chị yêu cũng sắp chắp cánh cho con diều hôn nhân :D...
ReplyDeleteEm thì nghĩ không chỉ hôn nhân, mà tình yêu cũng có con diều của nó, và muốn còn mãi bên nhau, cũng cần những bước như với hôn nhân.
Song em thấy thời nay hầu như người ta không biết chú trọng vào những điều nhỏ bé đơn giản nhưng vô cùng sâu sắc như thế này. Ví đơn giản như việc thả diều, em chưa được quen biết một người đàn ông nào vui vẻ và đồng cảm với việc vợ anh ta cũng cần có một không gian riêng (thay vì khu bếp rộng rãi đầy đủ tiện nghi và những mối lo gia đình)... Họ hướng tới những tham vọng nghề nghiệp hoặc luôn tìm kiếm hạnh phúc bên ngoài khung cửa gia đình họ (kiểu đứng núi này trông núi nọ đó chị)... Em nghĩ hoài không ra, sao họ lại làm vậy???