kho báu cảm xúc



Yêu là cảm giác được trở về với chính mình khi ở bên người mình yêu
và tìm thấy hạnh phúc của mình trong hạnh phúc ca người mình yêu.
Elizabeth Barrett Browing 






Khi đã là vợ chồng, thì chuyện ân ái tưởng như quá dễ dàng, luôn trong tầm tay và có thể thực hiện bất cứ lúc nào. Điều này khá đúng trong thời kỳ trăng mật và trong một thời điểm nhất định nào đó, khi hai vợ chồng trong trạng thái hân hoan hoặc sau một thời gian xa cách...


Nhưng trong ngày thường, với sự gần kề liên tục thì nhiều khi "chuyện ấy" lại không thể diễn ra như mong muốn, không đắm say, không ngây ngất... Tại sao ? Theo những nhà chuyên môn, đó là vì thiếu cảm xúc... Thiếu cảm xúc là thiếu tất cả, hai người chỉ còn là hai cỗ máy làm tình, không hào hứng, không thăng hoa, và cuối cùng có thể là lơ là, cảm thấy không cần thiết... Đó cũng chính là lý do khiến cho vợ chồng càng ngày càng xa cách, dễ bức xúc khó chịu lẫn nhau... Sự chuyển biến đó như một sợi dây dài mà từ đầu này đến đầu kia tưởng chừng như không thể thấy được.

Thiếu cảm xúc ! Nhưng cảm xúc ở đâu ra ? Nhớ lại thời kỳ yêu nhau, cảm xúc ở đâu mà lắm thế nhỉ? Chỉ cần thấy ở đâu đó thấp thoáng hình bóng của nhau hay giọng nói quen thuộc là tim đã đập rộn ràng, cảm xúc trào dâng. Thứ mà người ta vẫn gọi là "trong men say tình ái". Rồi trong những cuộc hẹn hò, được va chạm vào thân thể nhau, nghe hơi hướng của nhau, những cử chỉ vuốt ve thật nhẹ nhàng cũng đủ để cả hai muốn đổ ập vào nhau, muốn hòa lẫn vào nhau làm một...

Thế rồi khi bây giờ sống chung một nhà, được suốt ngày gần kề bên nhau, thỏa mãn rồi thì kho báu cảm xúc kia ngày một vơi đi, nhiều khi rất đáng sợ.




Thật ra, chúng ta không ý thức được rằng cảm xúc chính là một kho báu, mà chúng ta phải biết giữ gìn, trân trọng, và điều quan trọng đó là không ngừng khai phá, từng ngày, từng tháng năm bên nhau. Kho báu cảm xúc ấy sẽ không thể đầy mãi nếu hai người trong cuộc không biết cách khám phá, làm cho nó phong phú hơn. Có người cho rằng kho báu cảm xúc ấy nằm đâu đó trên cơ thể của hai người, chỉ cần biết dò tìm là nó hiện ra, nhất là những bộ phận nhạy cảm giới tính, hay những nơi đặc biệt khác như đầu lưỡi, sau vành tai, sống lưng... Nếu vuốt ve những phần thân thể ấy của người bạn đời thì ham muốn ái ân sẽ rung lên. Thật ra, điều này chỉ đúng một phần, vì có những người yêu nhau, ở cách xa hàng trăm cây số hay nửa vòng trái đất, chỉ cần nghĩ đến nhau thôi cảm xúc đã dâng trào, chẳng có sự vuốt ve nào cả, vì có một điều quan trọng, họ biết mình đang yêu và được yêu, tin tưởng vào tình yêu ấy. 


Vậy nên, kho báu cảm xúc ấy chính là một tình yêu tận tụy, chân thành và luôn tin tưởng lẫn nhau. Mới hay rằng, tình dục trong đời sống vợ chồng vẫn cứ là chuyện cái đầu mà ra. Bên cạnh những quan tâm, chăm sóc ân cần dành cho nhau thì muốn khơi gợi những cảm xúc tuyệt diệu vẫn luôn cần những vuốt ve âu yếm, không chỉ những vùng da thịt nhạy cảm mà có thể bất cứ nơi đâu trên thân thể người bạn đời. Miễn là sự vuốt ve ấy dịu dàng, tôn trọng và tận tụy, làm cho da thịt có ngôn ngữ riêng, để nói được rằng em rất yêu anh (hay anh rất yêu em), em say mê anh, là muốn mang hạnh phúc đến cho anh... Da thịt con người vô cùng tinh tế, một sự vuốt ve hay đón nhận hờ hững lấy lệ, không đúng theo "thần chú" của tình yêu thì lập tức kho báu cảm xúc sẽ khép lại, có khi là mãi mãi...



Mai Cẩm Tú




image: internet




Comments

  1. mọi thứ đều phải được chăm sóc thì mới tồn tại lâu, chỉ có điều ở VN, hầu hết là phụ nữ bỏ công chăm sóc gia đình. ĐÀn ông hầu hết quá lười ;-( Và cả 2 giới thì không giữ được thói quen chăm sóc tình yêu :((

    ReplyDelete
  2. ... Suy cho cùng "yêu" cũng cần phải học chị nhỉ?? Có hiểu biết thì mới trau dồi và làm chúng phong phú hơn lên được! Em thấy rằng, trong suy nghĩ của nhiều người VN, tình yêu đôi lứa sau hôn nhau vẫn liên quan rất nhiều đến trách nhiệm, chứ họ không cho đó là một "nhu cầu", và nhiều người vợ vẫn cho rằng mình phải e dè, giữ kẽ, phục tùng chồng, và đáng tiếc là nếu một người (kể cả phụ nữ hay nam giới) giỏi "chuyện ấy" có lẽ sẽ còn bị phê phán là quá từng trải và sành sỏi (??) ... Hi vọng đến một ngày VN sẽ chính thức đưa môn giáo dục giới tính vào trường từ cấp tiểu học như một môn Toán hay Văn bình thường, để các em từ nhỏ có thể hiểu và quí trọng cơ thể cũng như cảm xúc của mình! :)

    ReplyDelete

Post a Comment

Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)

Truly,