ở hai đầu nỗi nhớ...



ở hai đầu nỗi nhớ, yêu và thương sâu hơn
ở hai đầu nỗi nhớ, nghĩa tình đằm thắm hơn...
( ở hai đầu nỗi nhớ )






Đêm, dù mệt rã rời vẫn nghe một nỗi nhớ sâu thăm thẳm trong tim, nhiều khi là thấy như chịu đựng hết nổi vậy. Mệt không thể tả. Công việc thì bề bộn, cơ thể càng lúc càng như kiệt sức. Mình lười đi chơi lắm, gần như không muốn đi đâu, xong công việc chỉ muốn về nhà, ngủ, thèm ngủ. Rồi rảnh thì nấu nướng cái gì đó, xem mí bộ phim hay hay vẫn chưa có thời gian để xem, hay đọc mí cuốn sách chưa có thời gian, hay đúng ra là chưa tĩnh tâm để đọc. 

Nhiều buổi sáng mình không muốn thức dậy, chỉ muốn được ngủ mãi. Con gái đáng yêu sáng nào cũng vào giường ôm mẹ thỏ thẻ: Mẹ ơi, mẹ dậy nha. Có sáng bà mẹ mệt quá, ráng: Mẹ mệt quá chừng, cho mẹ nằm thêm 5 phút nữa đi :). Đêm thì trằn trọc, căng thẳng đủ thứ chuyện. Nhiều lúc cũng muốn dẹp hết qua một bên nhưng lại không đủ can đảm. Cứ thế này thì mình sẽ nhanh già. Mà mình rất sợ già... sợ xấu, sợ béo, sợ nhìn không thấy sexy :D.

Nhớ nhung rất là mất năng lượng, thiệt đó. Nó làm cho mình bải hoải, muốn bịnh, còn thì tự an ủi... Có người còn khổ hơn mình :P. Mà chẳng qua là nghiện cái cảm giác đê mê ngọt ngào, nó như thuốc phiện vậy, không thể nào cai cho nổi, cai là chết. Chết chắc. Lần này thì là chết chắc. Cái này gọi là duyên phận, bổ xuống đời đang yên đang lành một nhát, vậy là xong. Số phận xem như đã được định đoạt, không còn đường quay lại.

Nhiều khi nghĩ cũng lạ, cầu được ước thấy còn gì.

Là yêu, như chưa từng yêu...




Có một không gian nào đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình thương...









 




Comments

  1. Đang đọc ngon ơ vẫn thấy có người đá đểu một câu. "Có người còn khổ hơn mình" há há

    ReplyDelete
    Replies
    1. haha, cái này ta gọi là câu comment của người đẹp đó mà :DD, chụt chụt :D

      Delete
  2. hix... cực thật . Dưng mà ước gì mình cũng đc cực như vầy hí hí...

    ReplyDelete
    Replies
    1. cực lắm, vật vã lắm chị ơi, người ta vẫn nói là trái tim ngục tù đấy, hức hức :D

      Delete
  3. Dạo này hình như tâm chị cũng chẳng chịu tĩnh để có thể ngồi đọc được một cuốn truyện cho ra hồn. Lòng tự nhủ, tại tâm không tĩnh hay tại chuyện chưa đủ để lôi cuốn mình đọc từ đầu đến cuối?
    Đã từng trải qua cái cảm giác nhớ nhung khắc khoải, quặn thắt như em bây giờ. Nên thấy E thật xa xỉ:)

    ReplyDelete
  4. hihi, em cũng vậy chị ạ, mua mí cuốn gần đây nhưng chưa đọc cuốn nào, thực ra là em để dành, cho những kỳ nghỉ hoặc khi nào thảnh thơi, đọc nó mới phê. :D

    yêu đương là xa xỉ mà chị, thật ra tình yêu chọn mình chứ mình đâu có chọn tình yêu... hehe, nhưng đời người chỉ sống được có một lần, nên em quyết theo tới cùng, không hối hận:D. Nhiều khi nghĩ, đã biết quan hệ giữa người với người thật mềm yếu - mà vẫn giữ gìn theo đuổi mới là can đảm đó chớ :)) Tình yêu cũng thật là hoang đường, khi không yêu một người mà không biết vì sao lại yêu... haha.

    Vui nha chị ^^

    ReplyDelete

Post a Comment

Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)

Truly,