age is just a number


They have a saying in Italy: 
'Years, lovers, and glasses of wine. These are things that should never be counted' 
(Anni, amori, e bicchieri di vino, no che contato mai)


Hôm qua thức hơi khuya - dù đã dặn lòng tự hứa với mình không được thức quá khuya nữa, hic- để xem hết bộ phim THE AGE OF ADALINE. Một bộ phim của anh chàng đạo diễn trẻ điển trai Le Toland Krieger. Mình thích phim này vì nội dung thú vị của nó và vì Blake Lively quá đẹp, quá sexy, một vẻ đẹp mặn mà đằm thắm đầy cuốn hút mà những cô gái ở độ tuổi đó ít người đạt được.

Câu chuyện phim kể về người phụ nữ tên Adaline Bowman sinh ra vào đúng ngày đầu tiên của năm mới 1908, mà vì một tai nạn xe hơi vào năm 1935 đã làm cho cô không thể nào già đi, không bị ảnh hưởng của sự lão hóa bởi tuổi tác. Vì trong tai nạn đó, những tác động của xung điện đã làm thay đổi cấu trúc ADN trong cơ thể của Adaline. Có thể câu chuyện này được xây dựng nên từ giả thiết đầy thách thức cần được chứng minh và đầy bí ẩn hấp dẫn của các nhà khoa học, nhưng đây thực sự là một bộ phim giả tưởng vô cùng thú vị và nhân văn. Và cuộc đời của Adaline được lồng trong câu chuyện lịch sử hình thành và phát triển  của San Francisco - thành phố mình yêu thích, một trong những lý do bộ phim đã thu hút mình từ đầu đến cuối.

Vậy là, Adaline bỗng dưng trẻ mãi ở tuổi 27 dù thời gian trôi qua, dù con gái cô đã trở thành một bà lão 80 khi cô tròn 107 tuổi, đó cũng là thời điểm Adaline gặp một người đàn ông đặc biệt với vẻ ngoài khá quyến rũ - người đã yêu cô ngay từ cái nhìn đầu tiên tại buổi tiệc đón giao thừa, cũng là ngày sinh nhật Adaline. Họ đã bị hút về phía nhau dù Adaline cố cưỡng lại điều này vì cô không muốn ai biết được sự thật về cuộc đời mình. Cô đã phải chạy trốn mọi người mọi mối quan hệ hết lần này đến lần khác vì sợ sự thật bị phát hiện, vì sợ mình bị biến thành trung tâm của sự soi mói của người đời.

Vì vậy nên Adaline đã sống trong cô độc suốt nhiều tháng năm, mà chính con gái cô đã nói vì muốn làm cô thức tỉnh: 'mẹ chỉ tồn tại chừng ấy năm chứ không thực sự sống'. Vì cho dù Adaline yêu tha thiết một người, cô cũng không thể thực hiện được nỗi khát khao ở bên cạnh người đó mãi mãi, cùng già đi đến đầu bạc răng long. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu người bạn đời thấy cô cứ trẻ mãi? Và mọi người sẽ đổ xô vào cô vì tò mò hoặc các nhà nghiên cứu lão hóa sẽ đem cô ra làm vật thí nghiệm. Và trong khoảng thời gian mấy chục năm - bằng thời gian của một cuộc đời con người, trái tim của Adaline đã làm quen với cô đơn cho đến khi cô gặp Ellis Jones. Dường như đây chính là 'the one' để trái tim cô lại bùng cháy yêu thương một lần nữa với tất cả sự lãng mạn, tương hợp và thấu hiểu giữa hai người.

Cuộc đời của Adaline nói với mình rằng: Thì ra, con người không hề già đi. Hay trái tim và tâm hồn con người không hề già đi. Dù bạn có một trăm tuổi đi chăng nữa thì bạn vẫn sẽ yêu như lúc bạn hai mươi tuổi, nếu bạn cho phép mình yêu thương và xứng đáng được yêu thương. Bạn vẫn có thể làm tất cả những điều mình muốn nếu bạn còn có khả năng làm điều đó. Chỉ có thân xác con người là già đi theo tháng năm nên con người tự nhủ mình đã già, không cho phép mình làm những điều mình muốn, tự giới hạn bản thân và đóng khung mình trong những suy nghĩ chật hẹp của lề thói cũ, an phận và hoang phí thời gian sống vui vẻ của mình chỉ vì nghĩ mình đã già.

Chúng ta, ai cũng khao khát mình trẻ mãi, đúng ra là nhìn bề ngoài có thể được trẻ mãi, nhưng hãy tưởng tượng chúng ta cứ trẻ mãi trong khi những người chúng ta yêu thương và sống bên cạnh già đi (rồi ra đi). Adaline đã cảm thấy đau khổ vô cùng nếu mình không được già đi với người mình yêu, cô đã sợ nỗi đau sẽ phải cô độc và gánh nhiều nỗi đau thương mất mát hơn nữa cùng tuổi tác. Trái tim Adaline vẫn khao khát yêu thương trọn vẹn như lúc cô hai mươi, và may mắn là cô vẫn giữ được thể xác và tâm hồn hai mươi của mình để yêu và được yêu bởi người đàn ông trẻ tuổi hơn cô 3/4 thế kỷ. Hóa ra, chỉ có bề ngoài là khoảng cách thực sự giữa hai tâm hồn - hai trái tim (nếu người ta cho phép điều đó). Tự nhiên làm mình nhớ câu chuyện chàng trai trẻ 17 cưới cô dâu 71 của chàng ở Mỹ mà báo chí đưa tin gần đây làm nhiều người bán tín bán nghi. Có thể họ có một sự giao cảm thực sự đặc biệt, khiến họ bỏ qua mọi rào cản và định kiến. Như câu chuyện của Adaline, vì cô nhìn trẻ trung ở tuổi 107 nên khi cô đi bên cạnh người cô yêu, ai có thể biết để mà phán xét, đánh giá này nọ ?

Vậy nên hãy cứ nuôi dưỡng tâm hồn và trái tim trẻ trung mãi nhé, hãy cứ yêu mãnh liệt vào. Chính tình yêu cuộc sống mãnh liệt này làm cho bạn trẻ mãi. Cũng như ái tình chân thực mãi là nỗi khát khao của con người, cũng là nguồn nhựa sống giúp con người giữ mãi trái tim thanh xuân. Dù thân xác có già đi theo tháng năm bởi sự lão hóa, chỉ cần còn sống là còn yêu. Sống mà không yêu là đã già rồi đó. Con người, tất nhiên là thuận theo tự nhiên, mà thuận theo tự nhiên là trẻ mãi trong tâm hồn. Còn sự từng trải của tháng năm chỉ khiến chúng ta thêm hạnh phúc.

Oh yeah younger next year everyone :)



my love, my right one, best holiday ever, 
Coco beach camp June 2016





Comments