becoming a minimalist - less is more
Thật ra, mình đã quyết định sống theo chủ nghĩa tối giản này -minimalism- từ hai năm trước khi quyết định chuyển nhà sang Mỹ, nhưng lúc đó chưa quyết tâm cao độ như thời gian gần đây, khi mình sắp phải chuẩn bị cho việc moving một lần nữa. Thực lòng mình đã thấy thất vọng về bản thân trong lần về Việt Nam lần trước vì mình đã mua và khuân về quá nhiều đồ đạc đến nỗi dù đi vé hạng First Class với gói hành lý free lên tới 3 kiện (2 kiện lớn 65 pounds và 1 kiện nhỏ 50 pounds), và hai mẹ con có tất cả 6 kiện + suitcases chưa kể hai carry-on suitcases mà mình vẫn còn có 1 kiện extra 50 pounds phải trả tiền cước phí thêm là $140. Khi mình kể điều này với Alex, anh chàng nói mình thật crazy. Bây giờ mình thật sự vô cùng đồng ý với điều này. Nhiều đồ tha về mình cũng đâu có đụng tới và thật là uổng phí công sức, thời gian để gói gém packing đồ đạc cũng như sắp xếp mọi thứ sao cho hợp lý, cũng như tiền trả thêm cho chúng khi di chuyển.
Giờ đây, một lần nữa mình hạ quyết tâm sẽ trung thành với minimalism suốt cuộc đời mình, vì cuối cùng mình đã biết mình thực sự muốn gì. Mình đã xác định luôn trong tương lai tài sản của mình chỉ gói gọn trong mấy cái suitcases và mình có thể nhẹ nhàng lên đường, đi bất cứ đâu mình muốn. Chưa, nhưng mình biết mình sẽ hạnh phúc lắm khi có thể tự cởi trói cho mình khỏi đồ đạc.
Vì vậy, minimalism không chỉ có nghĩa là tối giản hóa nhu cầu vật chất, mà cụ thể là đồ dùng, quần áo, tiện nghi... nó còn là ý niệm đầy ý nghĩa về mặt tinh thần. Bạn sẽ đỡ tốn rất nhiều thời gian cho những việc không cần thiết để có thời gian đón nhận những thứ ý nghĩa hơn, có cơ hội làm mới cuộc sống và bản thân nhiều hơn, học nhiều hơn, đi nhiều hơn, chiêm nghiệm và thư giãn nhiều hơn. Đó phải chăng là những thứ mình muốn theo đuổi và chỉ có một cách để tối đa hoá thời gian mình có bằng cách tối giản hoá những thứ mình sở hữu. Từ đây mình phải tu tập :p, mình phải chỉ mua những gì mình thực sự cần, chứ không phải là những thứ mình muốn. Rất khó đối với một người ưa chuộng bày biện và thích nhìn mọi thứ hoàn hảo như mình, nhưng... mình phải cố thôi.
Đúng ra, trong phục sức mình thì đã từ lâu mình là người theo chủ nghĩa này. Vậy nên mình không phải là người có một tủ quần áo đồ sộ nhưng vẫn được đánh giá nhìn nhận là rất phong cách và thời trang. Và phong cách của mình thì rất đơn giản 'simple is best', 'simple but not out of style' là điều mình luôn trung thành. Mình cũng hầu như không đeo đồ trang sức, quần áo thì càng ít vải càng tốt. Mình luôn thấy thoải mái nhất trong mí chiếc váy liền thân ngang đùi, hoặc maxi hai dây dài bay bay khi đi biển, áo ba lỗ với quần short, jumpsuit, hoặc bra tập gym và bikini. Kiểu như mặc như vậy mình mới chính là mình. Và mình sợ nhất là bị đóng khung trong những bộ váy bút chì, những bộ vét 'kín cổ cao tường' trong ngoài mí lớp, bởi vậy nên mình cũng không làm doanh nhân được :)).
Tương lai mình ước gì được sống ở đâu đó không phải mặc nhiều quần áo. Tốt nhất là chỉ có vài bộ bikini, vài bộ váy lả lơi nằm trên bãi biển đọc sách mí nhảy samba, đời vậy mới là mơ phải không ? :) Giá có ai nuôi mình nữa thì tốt nhỉ :D
oh yeah I'm very minimalistic :)
Read more :
Comments
Post a Comment
Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)
Truly,
♥