chim khôn hót tiếng rảnh rang...



Ta cứ yêu đời đi... như lúc ta còn thơ...




 DAN ÔNG KHONG PHONG KHOANG KHONG PHAI LÀ DAN ONG
(tui nói :D)


Nếu bạn hỏi tôi trên đời này tôi sợ nhất điều gì. Tôi sẽ nói tôi sợ nhất đàn ông keo kiệt và đàn ông sân si đôi co với phụ nữ :)). Keo kiệt thì mới sân si ;).

Nhưng như vậy vẫn còn chưa đáng sợ bằng đàn ông đạo đức giả. (Bạn cứ gặp những ông tỏ ra mình đạo đức thì bạn nên coi chừng :D. Bởi vì người có đạo đức thật thì họ không tỏ ra gì cả đâu :D)

Tôi luôn nghĩ, càng có tuổi người ta phải càng đằm tính hơn, điềm tĩnh hơn, vì đó chính là sự thể hiện sự hiểu đời hơn, trưởng thành hơn trong cuộc sống. Chúng ta học nhiều ở cuộc sống, qua công việc, qua sự giao tiếp với mọi người, và học ở đây không chỉ là kiến thức, mà còn là rèn luyện và tu dưỡng nhân cách. Đến một độ tuổi nào đó, và khi đã đạt đến một vị thế nào đó, con người chỉ có thể khiêm nhường hơn, mỉm cười ý nhị nhiều hơn là nói, là cố tìm cách thể hiện cái Tôi của mình bằng cách tỏ ra mình hơn người khác.

Tôi đã gặp nhiều người đàn ông trong cuộc đời mình. Có nhiều người được duyên làm bạn qua nhiều năm, có nhiều người gặp rồi xa, rồi quên, chẳng còn nhớ gì nữa. Có những người làm tôi kính phục, trân trọng, cho dù có khi người đó nhỏ tuổi hơn tôi. Có người làm tôi... ghê tởm qua cách cư xử của họ - không phải với tôi mà với một vài người nào đấy. 

Cho đến giờ, tôi vẫn không thể hiểu nổi tại sao có những người đàn ông có thể đối xử thật tồi tệ với người phụ nữ họ đã từng đầu ấp tay gối, từng nói lời yêu thương. Họ chà đạp, xúc phạm không thương tiếc. Và tại sao có những người phụ nữ đến sau không hiểu ra bản chất của người đàn ông đó... Một người đàn ông như thế, khi họ đối xử tốt với những người phụ nữ khác thì cũng chỉ vì cái lợi của bản thân họ, để có được những thứ mà họ muốn - chứ không phải vì họ thực sự yêu người phụ nữ đó. 

Tất nhiên, mỗi người một cách sống và ai rồi cũng phải trả giá cho những hành động của mình. Nhưng tôi nghĩ, nếu là người, nhất định người ta không đối xử với nhau như thế.

Là người, thì phải có lòng nhân.





Tôi luôn rất thương phụ nữ. Bất kể cô ấy là ai, bất kể cô ấy có xem tôi như kẻ thù vì một lý do nào đấy thì tôi cũng sẽ vẫn thương cô ấy. Nếu cô ấy cần tôi, tôi vẫn có thể là bạn của cô ấy. Tôi vẫn luôn nói với các bạn đàn ông của tôi rằng tôi rất thương phụ nữ. Tôi hiểu rằng cho dù cô ấy có dữ dằn, đanh đá... thì đó là lúc cô ấy yếu đuối nhất, đau khổ nhất, cô ấy không thể chiến thắng được quỷ dữ trong bản thân mình, và đó là lúc cô ấy cần bạn nhất. Tôi vẫn ước gì tất cả đàn ông hiểu được điều đó, đều có thể đặt một cái hôn lên môi người phụ nữ đang yêu mình, đang ở bên cạnh mình khi cô ấy cằn nhằn và gần như muốn cãi nhau với anh ta.

Đàn ông keo kiệt không phải chỉ là chuyện tiền bạc mà keo kiệt là trong cách cư xử của anh ta. Anh ta sẽ tiết kiệm nụ cười với bạn, tiết kiệm cử chỉ lịch thiệp với bạn, tiết kiệm một lời cảm ơn trân trọng sau khi làm tình với bạn và sẽ tiết kiệm cả lời nói tốt đẹp khi chia tay.

Tôi vẫn không hiểu sao tôi có vẻ chê bai đàn ông Việt Nam ra mặt mà vẫn có nhiều đàn ông muốn tìm hiểu tôi. Có lẽ họ tò mò hơn là họ thích. Và bởi vì tôi sống theo một nguyên tắc của riêng mình: Không sợ hãi - nên thật sự tôi chẳng sợ gì. Cho dù bạn có ghét tôi đến hàng tỉ lần, thì tôi vẫn không hề ghét bạn. Tôi không sợ người khác không dành tình cảm cho mình nên tôi nói thật. Đơn giản vậy thôi.

Còn nói nếu tôi sợ đàn ông sân si thì đúng là như vậy thật, vì tôi ngại nghe những lời to tiếng và không hay lắm. Tôi nhận ra một điều, khi người ta tranh cãi với người khác là vì cái tôi của mình: Cái Tôi tự ti càng tranh cãi nhiều hơn, càng hung hăng hơn, to tiếng hơn và càng muốn xúc phạm hoặc đàn áp người khác nhiều hơn.

Một cái Tôi lớn là một cái Tôi luôn biết im lặng khi cần. Cái Tôi biết chắc chắn mình là ai và mình muốn gì.

Người ta thường nói đàn ông có cái Tôi rất lớn. Tôi thì thấy cái Tôi của một số đàn ông rất nhỏ, nhỏ như con kiến ấy, gần về mức không có.

Con người mới có cái gọi là cái Tôi mà, con chim đâu có đâu ?


Chim khôn hót tiếng rảnh rang
Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe
(Ca dao)

Chỉ có điều, tiếng dịu dàng ấy nên xuất phát từ trong trái tim. Còn không thì im lặng vẫn tốt hơn.


Con người luôn sai lầm ngày hôm qua, để ngày hôm nay nhận ra và ngày mai sống khác hơn, tốt hơn đẹp hơn.











Comments

  1. Bài này làm một cái tiểu luận thật hay về thế giới đàn ông đấy nhé!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Lúc này sao không thấy anh Thụy viết bài ha?!

      Delete
  2. @ a Thụy: em thề với anh là hôm qua bốn người đẹp đàm đạo với nhau đã bình chọn anh là người đàn ông điển hình của đàn ông phóng khoáng :D :D

    ReplyDelete
  3. ah đọc bài của chị em nhớ đến câu chuyện hôm trước cô bạn gái kể rằng, đến Berlin thì gặp 3 anh sinh viên VN (nhưng đã qua tuổi SV nhé!!) hình như từ Thụy Điển sang chơi với tụi bạn ở đó. Đúng vào mùa thi của một số bạn sinh viên, nên có một buổi chiều đi chơi chỉ còn lại 3 anh chàng này và 2 cô gái, trong đó có cô bạn của em ... hihi ... chị biết sao không, 3 anh chàng đó rất muốn uống thử bia Đức, thế mà đi qua hàng nào cũng ngó nghiêng xem giá, làm 2 cô gái "choáng" kinh khủng!!! Đến khi không thể chịu được nữa, cô bạn em đã phải lên tiếng "để em mời các anh, chứ đi mãi thế này thì bao giờ mới được uống???" - không ngờ, 3 chàng trai đó đồng ý ngay và ... hết cả xem giá!!! Còn 2 cô gái thì ... mắt chữ O mồm chữ I luôn ... hihi ...
    Sợ quá!!! Nghe bạn kể xong mà em cũng bị ... nổi da gà :D
    Theo em, đàn ông chân chính cần ghi nhớ một câu: "đã nói là làm", còn không thì chỉ "thùng rỗng kêu to" mà thôi ...

    ReplyDelete
  4. @ Cẩm Chi: :)) buồn cười quá =))

    Chị nghĩ mí gã đàn ông này thuộc type may lắm thì chỉ bỏ tiền ra mời beer nếu nghe ngóng và nhắm thấy tín hiệu có thể phiêu lưu cùng nàng í 1 đêm... Choáng toàn tập thật =))

    Em biết không, chị đã gặp nhiều gã ba hoa, rỗng tuếch rồi, càng rỗng lại càng ba hoa. Chỉ cần qua cách mà anh ta hẹn hò, cũng biết anh ta thuộc loại người nào mà.

    Buồn cười là hình như họ vẫn thích tiếp tục đóng kịch mà không biết khán giả cứ cười thầm :D

    ReplyDelete
  5. mèo điệu: Chết chết! Cả 4 người hả em? Kiểu này chắc anh gay go quá. Hic

    ReplyDelete
  6. Cẩm Chi: Thật hả? Anh không tin là có những 3 bố hẳn hoi mà lại hành xử tới mức đấy chứ. Hic!

    ReplyDelete
  7. @anh Thụy: hihi rất tiếc đó lại là sự thật rất buồn ... cười!! :) Nếu mà anh muốn xác minh thì em có thể cho anh địa chỉ mail của bạn em ... Cho đến lúc này, có thể nói điều em học được nhiều nhất từ trước đến nay chính là: Người Việt ở nước ngoài rất đa dạng và điều gì cũng có thể xảy ra, anh ạ!!! hic hic .....

    ReplyDelete
  8. ... à mà người Việt mình vẫn có câu nói không sai "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" đó anh ... :D

    ReplyDelete
  9. hihi em cũng phải thêm một tiểu tiết nhỏ là giá mỗi cốc bia nhỏ, khoảng 0,3l, ở Berlin thường từ 4-7 Euro ... :)

    ReplyDelete
  10. @ a Thụy: có ai làm gì anh đâu mà anh căng thẳng thế ? :D Hay là anh thuộc type sợ phụ nữ :D

    ReplyDelete
  11. @ Cẩm Chi: chị mà như bạn em sẽ thử nói thế này: "Cả 3 anh từ Thụy Điển qua đây chẳng lẽ không mời tụi em được một cốc bia hay sao ?" Kiểu thế thì cứ lật bài luôn xem họ nói thế nào. Uống cốc bia do người đẹp mời không biết các anh í cảm giác thế nào nhỉ :D

    vấn đề là 3 anh này đi với nhau cũng không muốn bỏ tiền mời nhau 1 cốc beer, cũng k thể deal ừ thôi thì share mà mời 2 em gái...

    ReplyDelete
  12. :) sau khi bạn em kể xong câu chuyện, nó còn cứ thắc mắc: "Bình thường có thể như thế không nhỉ?" - vì sợ ở bên này lâu quá rồi không hiểu đàn ông VN thế nào mới đúng??!! Cuối cùng nó chỉ nói: "Thật sự phải trải qua một lần để ... tích lũy kinh nghiệm!" hihi ...
    Kể đến đây thì em lại nhớ một chuyện, cũng phải 10 năm nay rồi, hồi đó em về chơi. Một buổi tối thì có một anh đang cưa cẩm chị họ em đến mời chị ý đi uống café. Hôm đó trời mưa tầm tã, và em đã được mẻ cười vỡ bụng vì anh ta ngoài chiếc áo mưa, mũ mã chùm kín đầu, còn lấy 2 cái túi ni-lông quấn vào đôi giầy cho đỡ ướt nữa. Em nhớ như in vẻ mặt bà ngoại em lúc đó, bà quay ra nhìn và chỉ bĩu môi một cái rồi quay đi ... =))
    Mới thấy rằng, dù ở thời buổi nào cũng có những chàng khiến chị em phụ nữ mình chỉ còn biết lắc đầu, lè lưỡi và "no comment"!!!

    ReplyDelete
  13. @ Cẩm Chi: chị xác nhận, bình thường có thể như thế. =))

    Chắc do ảnh hưởng truyền thống và quá khứ nghèo khó, phần lớn đàn ông Việt- sinh trưởng ở VN họ không có được sự phóng khoáng thực sự em à. Một số- nếu có vẻ có - cũng là rất giả tạo - chỉ nhằm đạt mục đích của họ thôi.

    Chị đã làm vài phép thử trong những trò hẹn hò nhảm nhí. Thấy "ớn" gì đâu :D

    Từ chối phiêu lưu tình cảm với một anh khoai tây, anh í vẫn rất vui vẻ, lâu lâu vẫn hỏi thăm. Nếu muốn vẫn đi ăn uống với nhau như bạn bè.

    Từ chối phiêu lưu tình cảm với một anh Khoai Việt, anh ấy "quê", lặn không sủi tăm, dù trước đó ra vẻ khá thân thiết ;)

    ReplyDelete
  14. Cũng nói thêm với em, chị quan niệm tình yêu hay cả tình cảm bạn bè, là phải qua thử thách. Vàng có qua lửa mới biết vàng thật hay giả.

    :)

    ReplyDelete
  15. Chị ơi, A Thuỵ căng thẳng là vì... ko có ai làm gì anh ấy đấy! hihi.
    Em phát điên vì bỏ lỡ mất vụ tuần trước, tuần này E sẽ lên kế hoạch "phục thù" nhá! ^^

    ReplyDelete
  16. "Vàng có qua lửa mới biết vàng thật hay giả"
    >>> chị nói rất đúng!!
    Nhưng mà em thấy lòng người mênh mông và phức tạp ghê lắm ... Chỉ nói riêng bạn bè, có người tưởng xấu, nhưng lại rất thật với mình, có người tưởng cực tốt, nhưng rất giả dối với mình ... Em quan niệm rằng, BẠN nghĩa là không chỉ cùng khóc với mình, mà cũng phải cùng cười được với mình. Nhiều người khi thấy mình gặp khó khăn thì an ủi được mình, nhưng có lẽ cũng chỉ là "mừng thầm trong bụng" vì mình không bằng họ thôi, bởi khi mình có chuyện gì vui hoặc đạt được một thành công gì đó thì họ lại không thể vui cùng mình, không thể mừng cho mình ... :(

    Như hôm trước chị có viết: "Người ta thường nghĩ internet là thế giới ảo, nhưng chị lại sống thật trên thế giới này, cho dù nó ảo hay thực. Vì chẳng có lý do gì để mình không "thực" cả ..." - em còn thấy, nhiều bạn mình quen qua Internet, mình còn có thể sống thật với họ hơn là những người quen biết ngoài đời, có lẽ vì nhiều suy nghĩ, tâm tư của họ mình đã được đọc, mình đã cùng chia sẻ ... Nhiều người xung quanh nói với em rằng, em lên mạng viết ra những trăn trở và cuộc sống của mình là em không sâu sắc, nhưng em thì lại nghĩ khác ... Và quả thật, "chẳng có lý do gì để mình không thực cả" ... :)

    *ngưỡng mộ chị* :D

    ReplyDelete
  17. @ Huyen Nga: em "hiếu chiến" thật đấy :D

    ReplyDelete
  18. @ Cẩm Chi: đôi khi ta có thể nói những lời hoa mỹ hoặc vui vẻ với những ai đó... đề rồi sau đó chỉ có thể khóc một mình.

    "Văn là người" mà, đọc một người, có thể thấy được trái tim tâm hồn của người đó, cho dù họ cố viết không thật với suy nghĩ hay tính cách của họ.

    love u ^^

    ReplyDelete
  19. Bạn Mèo yêu chiều phụ nữ vô đối thì cũng độ lượng nốt với đàn ông đi. Rằng khi nào họ sân si, đanh đá cũng là lúc họ yếu đuối, đau khổ nhất, hihi

    ReplyDelete
  20. @ Anh: haha, đúng là đàn ông yếu đuối hơn phụ nữ, và khả năng cô đơn cũng không bằng phụ nữ, nhưng không phải vì thế mà họ quên mình là đàn ông, đối với phụ nữ phải luôn nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa... họ sẽ chỉ có lợi hơn mà thôi :D :D

    ReplyDelete
  21. Đọc bài viết của Chị thật hay, và thấy đúng với mình. Đọc comment của các A C, em còn thấy hay hơn nữa. Vui quá C ạ...

    ReplyDelete
  22. hihi em thích comment cuối của chị Mèo *like mạnh tay* :D :D

    ReplyDelete
  23. @ Cẩm Chi: em like mạnh thế, đúng ý quá à :)

    Mà chị thấy phụ nữ kể cũng mù quáng lạ. Tự nhiên đi chửi bới nanh nọc nói xấu nhau vì một gã đàn ông, thay vì thương nhau vì đều... bị lừa như nhau =)). Thay vì xem xét lại gã đàn ông đó thì vì cố bám vào cái gọi là tình yêu, thực chất là bám vào gã đàn ông đã bỏ mình để đến với người khác, hoặc bỏ người khác để đến với mình... mà lại tự làm đau mình và làm đau người khác. Có tình yêu, người ta chỉ có thể sống đẹp hơn, rộng lượng hơn và đáng yêu hơn mà thôi...

    ReplyDelete
  24. ... Nhiều người phụ nữ luôn nghĩ rằng, mình là nhất, mình kô thể thua ai (từ chuyện con cái, chuyện nhan sắc, chuyện danh giá, chuyện sự nghiệp và cả chuyện đàn ông) ... thế nên họ ghen tị và tranh chấp, họ có thể mất đi người đàn ông của mình, nhưng vì hiếu thắng nên họ vẫn muốn thất bại trong vinh quang, kiểu như "Đó là tôi bỏ anh ta, chứ không phải anh ta vì người đàn bà khác mà bỏ tôi", và đổ lỗi cho "tình địch" của mình đã dụ dỗ người đàn ông của mình - thực chất, cũng có cả những người đàn ông giống như vậy, đó đều là những con người nhỏ mọn. Họ sợ bị thua nên không chấp nhận lỗi lầm của mình ... Em nghĩ, cũng như chị nói, "do truyền thống" và do giáo dục, vì nhìn lại dòng lịch sử thì phụ nữ từ hàng ngàn năm nay đều tranh đua nhau vì nhan sắc, nếu không "diệt tận gốc" những phụ nữ khác thì bản thân mình sẽ "thất sủng", vậy nên suy nghĩ đó đã ăn sâu vào tiềm thức rất rất rất nhiều chị em, cho đến tận ngày nay ... Kỳ lạ là đàn ông Á Đông và Tây Âu có thể khác nhau, nhưng suy nghĩ và xử sự của phụ nữ hầu hết lại rất giống nhau - chả mấy ai bênh vực nhau, thương yêu nhau vì "đều... bị lừa", mà hầu hết đều ganh ghét, nanh nọc nói xấu nhau ....

    Nhiều lúc em tự hỏi, những người suy nghĩ như chị em mình có phải vì ........ thừa testosterone không nhỉ??????????? =))

    hihi *love u* ^^

    ReplyDelete
  25. @ Cẩm Chi: hihi

    Đàn bà cạnh tranh nhau vì đàn ông, điều này chỉ làm... hư đàn ông :D.

    Thật ra đã tranh dành nhau một người đàn ông thì không còn yêu đương j nữa, mà chỉ là sự háo thắng. Chị thì nghĩ, một người phụ nữ tự tin vào bản thân mình cũng như những giá trị sống mà cô ấy theo đuổi, cô ấy sẽ không hành xử thiếu tự trọng, tức là tôn trọng mình trước, mà tôn trọng mình trước thì có nghĩa là tôn trọng sự lựa chọn của người đàn ông mà cô ấy yêu, và đề nghị người đàn ông đó phải tôn trọng mình.

    Còn nếu không thì tiếc j một người không yêu mình ?

    Mà đàn ông, nếu thực sự yêu một người, thì chả ai khác "dụ dỗ" anh ta được. =))

    ReplyDelete
  26. À, em xem phim HALL PASS chưa, Owen Wilson đóng á. Cười gần chết luôn =)). Chuyện phim kể về 2 anh chàng đang chán ngán cuộc hôn nhân 15 năm, thường xuyên bị vợ bỏ rơi và phải tự sướng... :D, thì đột nhiên vợ cho nghỉ phép 1 tuần, :)) tức là ra ngoài hôn nhân, muốn làm gì thì làm. Hai anh chàng mới đầu rất sung sướng và phởn chí vì tự do, nhưng đến ngày thứ ba thì bắt đầu thấy nhớ gia đình, trống vắng và bất ổn. Trong khi đó, 2 bà vợ tung tăng vui thú ngoài biển cùng giai đẹp =)). Sau cùng, với hàng loạt hành động tán gái ngớ ngẩn, đến ngày thứ sáu các anh í cảm thấy không thể chịu nổi, rồi có nhiều chuyện làm các anh í nhớ lại tình yêu với vợ, và thấy yêu vợ kinh khủng. Mặc dù lúc í có 1 em xinh đẹp cố tình hiến dâng, anh í cũng từ chối, và đi tìm vợ...

    Tuy nhiên, đây chỉ là chuyện trên phim thôi =))

    ReplyDelete

Post a Comment

Your comment would make my day brighter. Thank you! :-)

Truly,